[BHPT] – Chương 22

Bích huyết phệ tình 22

Tác giả : Ma yên

Editor : dongphuongphonglinh ( DBSK forever 5 )

Edit – beata: toujifuu

***

Nước ấm dán vào cơ thể, theo động tác của hai người mà dao động lên xuống, nhẹ nhàng vỗ lên da thịt xích loã. Độ ấm trong nước cùng với lửa nóng sâu trong thân thể, xông cho khuôn mặt bình thường có chút tái nhợt của Mộ Bạch trở nên đỏ ửng.

Thân thể lười biếng không muốn nhúc nhích, dục hoả trong cơ thể lại không tiêu giảm chút nào, ngược lại càng lúc càng nóng rực đến sốt ruột khó nhịn, khiến cho thân thể lười biếng của Mộ Bạch dần dần trượt vào dục dũng, sau lưng cọ vào thành thùng, chuyển động về phía trước.

Tiếng nước vang lên nho nhỏ, Ly Thương ở đối diện hơi híp mắt lại, nửa ngồi trong dục dũng, đang hất nước ấm lên trên người.

Ánh mắt Mộ Bạch hơi ngưng trọng, Ly Thương cao hơn mình một cái đầu, bình thường mặc thanh y, thoạt nhìn cũng không cảm thấy cường tráng lắm. Lúc này lõa thể đi tắm, lại có thể thấy rõ ràng cơ bắp hơi nổi lên, thân thể rắn chắc mạnh mẽ cùng với những đường cong tuyệt mỹ, nhiều một chút thì thô kệch, thiếu một chút thì gầy yếu, phối hợp với Ly Thương lúc này đang được nước ấm xông vô cùng thoải mái, ánh mắt sung sướng, tràn ngập tính cảm (cảm xúc tình dục) mị hoặc và mê người. . .

Tim đập càng mãnh liệt hơn, Mộ Bạch thu hồi tầm mắt, không dám nhìn nữa. Nước dường như càng lúc càng nóng, dục hoả những năm qua bị áp chế xuống, giờ khắc này lại đồng loạt xông lên, thân thể nóng nực khó chịu, dưới bụng sưng trướng đến phát đau. . . Mộ Bạch nhịn được một lúc, cuối cùng không thể không đưa ánh mắt cầu xin sự giúp đỡ nhìn Ly Thương ở phía đối diện.

Thực ra Ly Thương vẫn đang quan sát Mộ Bạch, thưởng thức vẻ mặt tình dục khó nhịn hiếm gặp của hắn, trên mặt nhìn vẫn bình tĩnh như thường, nhưng trong lòng đã sớm như sấm nổ vang, dường như bất cứ lúc nào cũng có thể phá tan lồng ngực.

Nhìn thấy ánh mắt giống như cầu cứu của Mộ Bạch, Ly Thương hưng phấn lặng lẽ nắm chặt nắm tay, nghiêm mặt lại, thở dài, thấp giọng nói: “Thiếu cung chủ, xin thứ cho thuộc hạ làm càn!”

Nhẹ nhàng nắm lấy thắt lưng có vẻ hơi gầy của thiếu niên, kéo hắn qua, để hắn thoải mái dựa vào lòng mình, tránh bị trượt vào trong nước, một tay kia thăm dò vào giữa hai chân thiếu niên, cầm lấy vật nóng rực sưng trướng kia. . .

Ly Thương vừa quan sát vẻ mặt của Mộ Bạch, vừa di chuyển từ chậm đến nhanh bàn tay đang nắm ở nơi yếu hại kia.

Mộ Bạch rên một tiếng, hai tay vội vàng nắm lấy cánh tay mạnh mẽ đang ôm lấy mình, loại cảm thụ kịch liệt chưa từng trải qua này xông mạnh lên khiến đầu óc chỉ còn một mảnh trắng xóa, cảm giác tựa như thống khổ, lại tựa như sung sướng từ trong tay Ly Thương truyền ra, thân thể giống như đang ở giữa ranh giới của sự sống và cái chết, rồi lại không thể tự khống chế mà muốn nhiều hơn nữa. . .

Ly Thương cẩn thận quan sát Mộ Bạch, lông mày hơi nhăn lại, ánh mắt lộ ra sự mờ mịt cùng khoái cảm, hai gò má vì cắn chặt răng mà nhô lên, đôi môi mím chặt. . .

Ngón tay yêu thương mơn trớn phần đỉnh trơn bóng nhẵn mịn như tơ lụa kia, bàn tay lúc di chuyển xuống phần gốc, nhẹ nhàng nâng lên hai viên ngọc nang căng mượt nắm ở trong tay, theo bàn tay di chuyển, ngọc nang lưu luyến nảy lên, giật giật hai cái. Vật thon dài trong bàn tay rõ ràng lại trướng lớn vài phần, ngón tay trên hai cánh tay vì cảm thụ này mà dần dần dùng sức, cảm giác đau đớn rất nhỏ từ trên cánh tay truyền tới, nhưng Ly Thương lại không để ý chút nào.

Trên khuôn mặt tựa bạch ngọc đã đỏ hồng, đôi mắt bình thường sáng ngời sắc bén đã mờ mịt hơi nước, đôi môi vẫn luôn có chút tái nhợt đã bị chính hắn cắn đến đỏ ửng. Ly Thương say mê nhìn khuôn mặt quen thuộc hơi ngẩng lên trong lòng, giống như bị trúng độc, chập rãi cúi đầu, chạm lên đôi môi đỏ tươi ướt át mê người kia. . .

Khi hai đôi môi chạm nhau, cảm giác mềm mại từ trên môi truyền đến, Ly Thương nhịn không được đưa lưỡi, nhẹ nhàng liếm ướt đôi môi Mộ Bạch, ánh mắt mơ màng của Mộ Bạch ở đối diện có chút kinh ngạc, khi đôi mắt đen láy kia lộ ra một chút thanh tỉnh, động tác trong tay Ly Thương liền nhanh hơn, ôn nhu nói: “Thiếu cung chủ, thoải mái không?”

“Ly Thương. . . Ly. . . Thương. . .” Chút thanh tỉnh trong mắt Mộ Bạch nhanh chóng tiêu tán, gần như run rẩy mà rên rỉ thành tiếng.

Khi tên mình thốt ra từ miệng thiếu niên trong lòng, lý trí vốn kiêu ngạo của Ly Thương trong nháy mắt tan vỡ, bất chấp những băn khoăn kia, đầu lưỡi liền tiến vào trong đôi môi đang hé mở của Mộ Bạch, sau khi khuấy đảo một hồi, thì tìm được chiếc lưỡi mềm mại trong khoang miệng Mộ Bạch, dây dưa truy đuổi, cuốn lấy nó, mút lấy, rồi không chịu buông ra nữa. . .

Mộ Bạch ưm ưm lên tiếng, tiếng rên rỉ đến miệng đều bị Ly Thương nuốt vào, khuôn mặt anh tuấn quen thuộc lộ ra sự say mê và chìm đắm mà bản thân chưa từng thấy, hơi thở nóng rực phả trên mặt, lại khiến cho Mộ Bạch cảm thấy, Ly Thương lúc này chết tiệt gợi cảm, da thịt kề sát sau lưng nóng đến dọa người, tiếng tim đập thúc giục như sấm thấu qua da thịt truyền đến, khiến cho trái tim đã sớm mất đi khống chế lại đập cùng một nhịp, giống như cầm sắt (đàn cầm và đàn sắt) hợp thanh.

Mộ Bạch theo bản năng buông hai cánh tay đang ôm lấy mình của Ly Thương ra, trở tay vuốt ve thân thể cường tráng phía sau. Nhiệt khí trên mặt lập tức mất đi quy luật, đôi môi dịu dàng trên môi càng lúc càng cuồng bạo! Mộ Bạch hơi hiểu được gì đó, hai tay theo đường cong ưu mỹ kia lặng lẽ di chuyển xuống, quả nhiên chạm đến một vật cứng rắn nóng rực. . .

Thân thể phía sau hơi hơi run rẩy, nhịp đập ở sau lưng càng thêm mãnh liệt, ngay cả bàn tay đang di chuyển lên xuống ở bụng dưới, cũng nhẹ nhàng run rẩy. . .

Trên mặt Mộ Bạch lộ ra một chút ý cười, thì ra, cũng không phải một mình mình như vậy; thì ra, người với người lúc này, còn có thể thân mật như vậy. . . Sự xấu hổ trong lòng cũng biến mất, học theo động tác của Ly Thương, nhẹ nhàng nắm lấy vật nóng rực kia. . .

Ly Thương ngẩng mạnh đầu, thân thể trong nháy mắt căng cứng, thấy ánh mắt ẩn chứa ý cười của Mộ Bạch, hơi kinh hoàng tìm kiếm một lúc, không thấy một chút ý tức giận xấu hổ nào. Lúc này Ly Thương mới thoải mái thở ra, thả lỏng thân thể.

Có lẽ, thật ra Mộ Bạch cũng thích mình. . . Cảm giác vui mừng khôn xiết mãnh liệt kéo đến, bao phủ thể xác và tinh thần Ly Thương. Ly Thương ôm chặt lấy Mộ Bạch trong lòng, hôn lên lông mày, mí mắt, sống mũi, hai má, vành tai của hắn, thấp giọng nỉ non gọi: “Thiếu cung chủ, Mộ Bạch, Bạch Nhi, Bạch Nhi. . .”

Mộ Bạch có chút chần chừ trong nháy mắt, không phải học theo động tác khiến mình vui vẻ của Ly Thương, là muốn cho Ly Thương cũng có thể vui vẻ sao? Sao Ly Thương lại phản ứng mạnh như thế? Mình. . . cũng chỉ vừa chạm vào. . . còn chưa có động mà. . .

Môi lưỡi ấm áp kia lại dời đến đôi môi, Mộ Bạch theo bản năng hé môi, để chiếc lưỡi mềm mại kia tiến vào. Dục vọng đang cao trào lại bị ngừng đã trướng đau kháng nghị, Mộ Bạch có chút bất mãn mà cắn xuống chiếc lưỡi ấm áp chỉ lo khuấy đảo ở trong miệng.

Động tác của Ly Thương lập tức dừng lại, có chút kinh hoảng ngẩng đầu lên, nhìn Mộ Bạch.

Mộ Bạch đợi một lúc lâu, vẫn không thấy bàn tay mang cho mình sung sướng kia trở lại bộ vị phải chịu lạnh nhạt, cau mày có chút không hiểu mà liếc Ly Thương, thu lại bàn tay đang vuốt ve đôi chân ở bên người, kéo lấy một tay của Ly Thương, đặt lên dục vọng đang tức giận ngẩng cao đầu của mình.

Ly Thương ngẩn người, đột nhiên nở một nụ cười gợi cảm cực kỳ hấp dẫn, động tác trong tay cũng khôi phục, cúi đầu nhẹ nhàng hôn lên môi Mộ Bạch một chút, vươn chiếc lưỡi giống như thăm dò, liếm liếm đầu lưỡi đang trốn tránh của Mộ Bạch, dịu dàng nói: “Bạch nhi, có muốn thoải mái hơn không?”

Mộ Bạch bởi vì khoái cảm khôi phục lại, mà đôi mắt hơi khép hờ lại mở ra, nghi hoặc nhìn Ly Thương.

Ly Thương dịu dàng cười, rút thân thể đang bị Mộ Bạch dựa vào ra, để cho hắn nhẹ nhàng tựa vào thành thùng gỗ. Ly Thương di chuyển tới trước người Mộ Bạch, hít sâu một hơi, nhìn hắn một chút, rồi đột nhiên cúi đầu xuống, tiến vào trong nước. . .

Ly Thương vốn tưởng rằng mình sẽ có chút kháng cự, nhưng khi nhìn thấy tinh khí thon dài đang ngẩng cao đầu ở trước mắt kia, lại chỉ có xúc động mãnh liệt và ham muốn hôn lên nó. . . Ly Thương nín thở, di chuyển đầu trong nước, nhẹ nhàng hôn lên đỉnh đầu mềm mại kia một chút, hoàn toàn không có sự ghê tởm và phản cảm như vẫn nghĩ, trái lại còn vội vã mở miệng, ngậm sâu nó vào trong miệng. . .

Mộ Bạch hít một hơi khí lạnh, vội đưa hai tay, bắt lấy mái tóc đen của Ly Thương ở trong nước, đang muốn đẩy y ra, nhưng không ngờ, khoang miệng ấm áp kia lại ngậm chặt lấy dục vọng của mình, khoái cảm vượt xa lúc trước, giống như tia chớp đánh tới, Mộ Bạch chỉ cảm thấy thân thể mềm nhũn, tuy rằng cảm thấy như vậy có chút không đúng, nhưng so với bàn tay, khoang miệng mềm mại kia lại mang đến khoái cảm kịch liệt, khiến cho Mộ Bạch khó có thể cưỡng lại. . .

Hai tay nắm lấy tóc sau đầu Ly Thương, không khỏi bắt đầu chần chừ. . .

Theo cái hút thật mạnh của Ly Thương, kháng cự mỏng manh kia của Mộ Bạch lập tức biến mất, hai tay vốn muốn đẩy Ly Thương ra, ngược lại nhịn không được mà ấn xuống. . .

“A. . . Ly Thương. . . Ly Thương. . .” Mộ Bạch vừa rất phối hợp chuyển động thắt lưng, vừa điên cuồng chà xát tóc đen sau đầu Ly Thương, bao bọc ẩm ướt, ấm áp kia theo nước dao động, truyền khắp toàn thân, dường như cả cơ thể đều được Ly Thương dịu dàng bao lấy. Sung sướng và thỏa mãn vô cùng tràn đầy thể xác và tinh thần, Mộ Bạch không biết phải biểu đạt ra như thế nào, chỉ có thể liên tục gọi tên nam nhân mang đến cho mình sung sướng vô cùng như vậy. . .

Khi tiếng gọi khẽ mê loạn sung sướng kia tựa như rên rỉ mà xuyên thấu vào trong nước, truyền tới tai Ly Thương, Ly Thương như được khích lệ, nhẹ nhàng nâng mông Mộ Bạch, nổi lên mặt nước, hoàn toàn không để ý tới phân thân đáng thương ở hạ thể của mình đã trướng thành màu tím đỏ, chỉ biết ra sức đem dục vọng đang nóng lên ở trong miệng, tiến sâu vào trong cổ họng đã có chút phát đau, nghe thấy tiếng gọi cùng tiếng rên rỉ không kìm được của Mộ Bạch, đã vô cùng thoả mãn. . .

Mộ Bạch hơi cúi đầu, nhìn phía trước thân thể của mình như một đường thẳng nổi trên mặt nước, Ly Thương nửa quỳ trong nước, chân trái gập lại chống đỡ sau lưng mình, khuôn mặt vùi ở giữa hai chân mình, nhấp nhô lên xuống, theo tay mình đè ép, Ly Thương cũng thuận theo càng lúc càng ép xuống, tất cả dục vọng, tựa hồ đều cất chứa vào sâu trong khoang miệng ướt át ấm nóng kia. . .

Biết rõ, loại hành động này là không nên, nam nhân đang cố sức bao lấy “mình” này, nam nhân mang cho mình khoái hoạt như vậy, là đại ca mà mình tín nhiệm, tôn kính, tình hình trước mắt, hiển nhiên là có chút thiệt thòi cho y. Thế nhưng. . . Sung sướng mà thân thể được hưởng thụ lại khiến cho mình không thể cự tuyệt, cũng không có sức cự tuyệt. . .

Mâu thuẫn trong lòng, ngược lại càng khiến cho khoái cảm ở bụng dưới rõ ràng hơn, sảng khoái cùng sung sướng giống như sóng lớn, bao phủ đầu óc. Mộ Bạch cũng chỉ có thể khàn giọng khẽ gọi tên của y, theo khoái cảm này, phập phồng lên xuống. . . .

Thắt lưng trong tay dần dần căng cứng, tính khí trong miệng càng lúc càng trướng lớn, Ly Thương hiểu rõ, e rằng Mộ Bạch đã sắp tới cao trào, mang theo chút kích động, mang theo chút thoả mãn, Ly Thương cố gắng nuốt vào đến tận gốc của “nó”, phiến lưỡi quyến luyến quấn quanh phân thân trong miệng, cố gắng mút lấy, tay phải rút về, bao lấy hai ngọc nang căng đầy kia, dịu dàng xoa nắn. . . Đây là lần đầu tiên Mộ Bạch hưởng thụ tình sự, còn là ở trước mắt mình, là mình mang đến sung sướng cho hắn, là mình. . .

Ly Thương bất chấp cổ họng đau đớn bỏng rát, đem tính khí đã chảy ra chút chất lỏng trong suốt hút sâu vào trong miệng, phiến lưỡi thừa dịp lướt quanh phân thân, liếm qua một chút, rồi lại không cam lòng mà chậm rãi thả ra. . .

“A. . . A. . . “Mộ Bạch nhíu chặt mày, khuôn mặt co rút, đầu ngửa cao về phía sau, ngửa ra ngoài thùng, hai tay chen sâu vào tóc Ly Thương mạnh mẽ ấn xuống, thắt lưng nâng cao lên, va chạm tới phía trước. . .

“Ưm. . .” Ly Thương rên một tiếng, dục vọng của Mộ Bạch đã giật mạnh ở trong miệng, phần đỉnh ấn sâu vào trong cổ họng bắn ra một luồng nhiệt nóng bỏng, luồng nhiệt kia giống như muốn đốt cháy mình vậy, bắn ra khoảng ba, bốn lần, rồi mới dừng lại, vật thô to trong miệng cũng run rẩy chậm rãi nhỏ lại.

Phát hiện hai tay ở sau đầu dần dần mất đi sức lực mà buông lỏng, Ly Thương vội ngẩng đầu lên, nhả ra vật mềm mại trong miệng đã co lại nhỏ nhắn đáng yêu, cũng không quan tâm biểu tình mê người trên mặt Mộ Bạch, liền ngồi trở lại trong dục dũng, ôm lấy cổ họng, bắt đầu khổ sở ho khan. . .

Mộ Bạch thất thần một lúc lâu, mới bình ổn được hơi thở, quay đầu nhìn Ly Thương đang ho khan kịch liệt, vẻ mặt có chút thống khổ, trong lòng đột nhiên trống rỗng. Mình. . . vậy mà. . . lại bắn ở. . .

Nghĩ đến tình hình lúc đó, trong ngực lại đập mạnh, khí huyết chưa kịp bình tĩnh hòa cùng với độ ấm của nước, lại xông xuống hạ thân một lần nữa. Mộ Bạch vội lắc lắc đầu, ngăn lại ý nghĩ của mình, di chuyển thân thể, nhẹ nhàng vuốt ve bàn tay đang ôm lấy cổ họng của Ly Thương, nhún nhường nói: “Thực xin lỗi. . . Ta. . . Ta. . . ”

Ly Thương trở tay nắm lấy tay của Mộ Bạch, lại ho một lúc lâu, mới ổn định lại, ngước mắt nhìn Mộ Bạch, nhỏ giọng nói: “Không sao, Bạch. . . Thiếu cung chủ cũng không cố ý, loại thời điểm này, quả thật không thể tránh được. . . Huống chi. . . hầu hạ thiếu cung chủ, vốn là bổn phận của Ly Thương. . . Cho nên. . . không sao đâu. . . Thật đó, ta không để ý đâu!”

Mộ Bạch nhìn vẻ mặt chân thành của Ly Thương, trong lòng hắn biết không phải là giả, nhưng sự xấu hổ trong lòng, vẫn không thể tiêu tán. Ánh mắt vô ý nhìn thấy dục vọng vẫn ngẩng cao đầu như cũ của Ly Thương. Cố ý muốn học như Ly Thương vừa rồi, giúp y thoải mái, nhưng rồi vẫn không thể cúi người xuống.

Mộ Bạch do dự một chút, cuối cùng vẫn không thể vứt bỏ tôn nghiêm, liền chỉ đưa tay ôm lấy eo y, học bộ dáng vừa rồi của Ly Thương, để cho y tựa vào trước ngực mình, thăm dò đưa tay ra, nhẹ nhàng cầm lấy vật nóng rực ở bụng dưới của Ly Thương, cố gắng di chuyển lên xuống nhẹ nhàng. . .

Ly Thương run lên, quay đầu lại, nhìn Mộ Bạch một chút, trên mặt có chút sung sướng và thỏa mãn, thả lỏng thân thể, yên lặng hưởng thụ sự chăm sóc của Mộ Bạch. . .

Không thể không nói, thủ pháp của Mộ Bạch, thật sự kém hơn mình rất nhiều, Ly Thương cũng là lần đầu tiên làm cho người khác, nhưng lại có kinh nhiệm làm cho bản thân, nên biết làm thế nào mới có thể khiến cho nam nhân đạt đến khoái hoạt lớn nhất. . . Có điều, nghĩ đến người đang an ủi mình lúc này là Mộ Bạch, mặc dù có chút đau đớn, nhưng cũng trở thành một loại kích thích khác. . .

Hơi thở của Ly Thương dần dần nặng nề, rất nhanh, đã đắm chìm trong khoái hoạt tình dục, một chút âm thanh khàn khàn sung sướng tràn ra từ trong môi. . .

Mộ Bạch vô thức lẳng lặng đánh giá Ly Thương đang ngửa đầu tựa trên vai mình, khuôn mặt chững chạc bởi vì tình dục mà ửng hồng mê người, đôi môi có chút sưng đỏ hơi hơi hé mở, âm thanh khàn khàn như bị xé rách từ trong đó tuôn ra, cần cổ ngẩng cao, vật nho nhỏ nổi cao trượt lên xuống theo tiếng rên rỉ của Ly Thương, lồng ngực cũng theo đó kịch liệt phập phồng, vai ngực rộng lớn đến phần eo lại đột nhiên thu nhỏ, cơ bụng sáu múi rõ ràng, đường cong ưu mỹ ở eo hông cũng lộ ra sự mềm dẻo hữu lực, phân thân nhỏ nhắn mượt mà không thể so với mình, đang phối hợp với động tác trên tay mình, cố gắng di chuyển trước sau. . .

Mộ Bạch cảm thấy mình nhất định là điên rồi, dục vọng vừa mới phát tiết, lại ở trong gian phòng tràn đầy tình dục lặng lẽ đứng thẳng lên, sau khi thưởng thức tình sự tuyệt vời, khô nóng này lại càng khó có thể nhẫn nhịn!

Hai mắt Ly Thương hơi hơi nhắm lại. Mộ Bạch không hề kiêng dè mà đánh giá thân hình gợi cảm đang chìm trong tình dục ở trước mắt. . .

Đôi môi sưng đỏ, đây là do mình. . . làm ra sao, thanh âm khàn khàn, đây cũng là do mình gây ra sao. . . Hầu kết trượt lên xuống, nhìn qua hợp ý như vậy, trên khuôn ngực rắn chắc, hai nhũ lạp đỏ tươi đã đứng thẳng lên, theo đường cong trơn mịn, thắt lưng mềm dẻo đang yên phận dựa trên tay mình, mà ngón tay của mình lại đang nắm giữ tính khí quan trọng nhất của y. . .

Mộ Bạch cảm thấy khô nóng trên người càng lúc càng tăng lên, vô cùng khó chịu, mà Ly Thương lúc này lại đang ngửa đầu tựa trên vai mình, từ trên nhìn xuống, nam nhân bình thường chững chạc trầm tĩnh lại lộ ra vẻ yếu đuối gợi cảm không ngờ. Mộ Bạch cúi đầu xuống, nhẹ nhàng liếm lên cần cổ trơn bóng ướt át một chút.

Mí mắt Ly Thương giật giật, nhưng cuối cùng vẫn không mở ra. Mộ Bạch nhìn Ly Thương vẫn thả lỏng tựa trên người mình, thở phào nhẹ nhõm, có lẽ y đang chìm trong khoái hoạt, nên không phát hiện ra chăng?! Mộ Bạch lại yên tâm hôn cần cổ ngửa lên lộ ra trước mắt, cắn lên hầu kết nho nhỏ nổi lên ở giữa.

Phân thân trong tay giật mạnh lên, nhưng không trốn tránh, Mộ Bạch cảm thấy rõ ràng hơi thở của Ly Thương dồn dập hơn rất nhiều.

Mộ Bạch mỉm cười, cứ nhẹ nhàng ngậm lấy hầu kết bướng bỉnh, nhưng ánh mắt lại nhìn hai nhũ lạp như anh đào kia. Cánh tay đang ôm chặt lấy vòng eo mềm dẻo, nhẹ nhàng vuốt ve thân thể rắn chắc, chậm rãi di chuyển lên, gảy gảy viên anh đào khả ái mê người kia một chút, lồng ngực trong lòng hơi rụt lại, Mộ Bạch hứng thú vươn hai ngón tay, kẹp lấy một viên anh đào, lồng ngực muốn lui lại bị Mộ Bạch dùng khuôn ngực ngăn cản, viên anh hồng không còn đường trốn tránh rốt cuộc rơi vào giữa hai ngón tay.

Ly Thương rên rỉ một tiếng, thân thể không được tự nhiên mà động động, phát hiện không thể tránh được hai ngón tay kia, cổ lại bị môi lưỡi của Mộ Bạch dán lên, đành phải thấp giọng kêu: “Không. . . Đừng. . . Thật. . . thật kỳ quái. . . khó chịu. . .”

Mộ Bạch giật mình, quan tâm mà buông tha tù binh ở giữa ngón tay, môi lưỡi cũng rời đi, ngẩng đầu hỏi y: “Khó chịu?”

Ly Thương hơi mở mắt, nhìn Mộ Bạch một chút, rồi khép lại, nói: “Ừ. . . Ta. . . Thuộc hạ. . . cũng. . . không phải nữ nhân. . . Nơi đó. . . thật kỳ quái. . .”

Mộ Bạch nhớ lại bộ ngực của các nữ nhân cung chúng trong cung, hiểu rõ mà gật gật đầu.

Mộ Bạch vừa đụng chạm vật cứng rắn trong tay, vừa khó chịu di chuyển thắt lưng, đỉnh của dục vọng vừa cứng lên kia rất tự nhiên mà đâm sát vào phần mông đang ở quá gần của Ly Thương.

Ly Thương hoảng sợ, mở to mắt, tuy rằng đã sớm tính đến dược hiệu của Bí Xuân Đan không tồi, mình lại thêm chút gia vị trong thuốc buổi tối, để đảm bảo chắc chắn tối nay sẽ không có gì ngoài ý muốn, Mộ Bạch đương nhiên không thể chỉ một lần là có thể tiêu hết dục hỏa. Nhưng tư thế và tình trạng lúc này, lại khiến cho Ly Thương có chút cảm giác cực kỳ không ổn!

Ly Thương muốn tránh khỏi Mộ Bạch, nhưng lại luyến tiếc sự thân mật lúc này. . . Nếu để Mộ Bạch hiểu lầm, chẳng phải là uổng phí tâm tư sao? Trong lòng còn đang đấu tranh, khoái cảm nơi hạ thể đã theo động tác càng lúc càng nhanh và mạnh của Mộ Bạch mà trở nên kịch liệt. . . Ly Thương càng sợ hãi, khoái cảm này lại càng rõ ràng, mạnh mẽ. . .

Cuối cùng, kích tình mãnh liệt đã bao phủ thể xác và tinh thần, Ly Thương cũng không còn tâm tư mà kinh sợ nữa, chỉ chú ý đến động tác trên tay Mộ Bạch, thắt lưng giống như nghênh hợp mà nâng lên, dùng hết sức lực hít thở, kịch liệt như đám mây buông xuống, tất cả nhiệt tình tích tụ đã lâu đều phóng thích trong tay người thương. . .

Ly Thương mờ mịt thở hổn hển, bất ngờ phát hiện Mộ Bạch cũng không làm ra chuyện như trong tưởng tượng của mình, không khỏi chuyển mắt nhìn Mộ Bạch đang dịu dàng đặt mình bên thành dục dũng.

Nhưng Mộ Bạch lại có chút bực bội nhìn hạ thể của mình, bất đắc dĩ tựa vào thành dục dũng, đưa tay nắm lấy “chính mình”, mặc kệ thế nào, trước tiên cũng phải tiêu trừ lửa nóng ở chỗ này. . .

21 thoughts on “[BHPT] – Chương 22

  1. mừng quá, có chap mới rồi *ôm* cả 3 người ở trên :*
    Nguyên chap chỉ toàn abc…xyz =)) coi bộ còn kéo dài đến tận chap sau a~~
    Đọc H của Ma yên tỉ rất thích ấy, không thô mà lại cảm thấy tự nhiên…. =)))

    Hun 3 ng lần nữa nà :*, Mong chap sao của 3 nàng :*

  2. nửa chương đầu tiểu Bạch như tiểu bạch thỏ ý mà nửa chương sau thấy e thật … có tiềm năng a >_<
    mừ tiểu tb của ta cũng thực bạo lực nha * chỉ chỉ phía trên* * quay đầu chuồn mất*

Thích thì dùng: (╬ ̄皿 ̄)凸 ლ(¯ロ¯ლ) (╯‵□′)╯︵┻━┻ ~(‾▿‾~ ) ≧◡≦ \(≧▽≦)/ ≧△≦ ㄟ(≧◇≦)ㄏ (≧ロ≦) (≧◡≦) ╮(╯_╰)╭ o(︶︿︶)o 〒_〒 o(╥﹏╥)o ╭(╯^╰)╮ Σ( ° △ °|||) ♉( ̄▿ ̄)♉ ⊙﹏⊙(*´▽`*) ♥‿♥ ◔_◔ o(>﹏﹏<)o (^з^)-☆ O(∩_∩)O (づ  ̄ ³ ̄)づ~♥