Phá Đạo – Q5 Chương 187

Quyển V Tích Hoang

Chương 187 Dòng nước lũ lịch sử

Tác giả: Thương Tích

Editor: Toujifuu

Mọi chuyện trở ngược lại lúc mới bắt đầu hội nghị.

Chu Tiến Tài nghiễm nhiên ra vẻ làm người đứng đầu chưởng sự sáu phái, ho khan một tiếng làm như có thật: “Nếu Hình đạo hữu đã đến, vậy chúng ta bắt đầu đi.”

Trong giọng điệu đó, giống như Hình Minh Lượng chỉ là thủ hạ cấp dưới nào đó của gã, người đến đông đủ rồi thì mở họp, tùy ý đến mức quả thật khiến Hình Minh Lượng nghiến răng nghiến lợi.

Ông ta vốn không muốn tới, thế nhưng, năm phái hội nghị, nếu Bích Nguyệt Thành không đến, còn không biết sẽ xảy ra thêm trò gì nữa, dù sao đi nữa thì hiện giờ luận về tài lực, luận về thủ đoạn, ông ta đều không sợ, mặc cho nó có là Hồng Môn Yến, thì Hình Minh Lượng ông ta cũng dám đến, sau đó thì Hình Minh Lượng liền hối hận.

“Việc yêu ma chính là đại sự hạng nhất của Tu chân giới ta, chúng ta phụng lệnh môn phái đóng giữ tại đây, nên cúc cung tận tụy đến chết mới thôi, cho tới nay, dưới sự nỗ lực đồng lòng hợp sức của các vị đạo hữu, việc chống lại yêu ma cũng lấy được tiến triển rất lớn, các vị vất vả rồi!…… Hiện giờ chống lại yêu ma đã đến thời khắc mấu chốt, chúng ta càng cần thừa dịp sung sức mà tiến tới, hội nghị lần này chính là vì thế mà có.”

Đoạn lời nói hình thức dài dòng đến mức làm người ta ngủ gà ngủ gật phần đầu làm sắc mặt Hình Minh Lượng càng thêm khó coi, Chu Tiến Tài này thật sự cho rằng Đại Tuyết Cung bọn gã là khôi thủ Tu chân giới sao? Thế mà ra vẻ ‘nắm chắc toàn bộ chiều hướng chung không phải ta thì chẳng còn ai’!

Sau đó Chu Tiến Tài biến đổi hàm ý, làm ra gương mặt vô cùng đau đớn, nói: “Nhưng trước mặt thành tích huy hoàng này, chúng ta cũng phải nhìn thấy, có một số hiện tượng không tốt đang phá hư tình thế chống yêu ma vốn tốt đẹp,” Chu Tiến Tài lấy ra mấy ngọc giản được chuẩn bị không biết bao lâu: “Mời chư vị đạo hữu xem.”

Hình Minh Lượng biết rõ đây là cái hố mà Chu Tiến Tài đào ra, nhưng tới trước mặt tình thế này rồi, thì dưới cái chụp mũ “chiều hướng chung chống lại yêu ma”, cũng không thể không bóp mũi nhảy xuống —— tiếp nhận một tấm ngọc giản.

Chu Tiến Tài thương tiếc nói: “Gần một tháng nay, chỉ tính đến khu vực tuyến Đông ta, thì sự kiện ác tính cướp đoạt tài vật thủ cấp thế này đã xảy ra 67 vụ! Khiến chín tu sĩ tử vong!”

Chu Tiến Tài thở dài: “Có lẽ mấy tán tu đó so ra kém đệ tử tinh anh của danh môn đại phái chúng ta, nhưng trước mặt việc chống lại yêu ma cỏn con như vầy, vận dụng đệ tử môn phái chẳng phải giết gà dùng dao mổ trâu sao? Đám tán tu đó chống lại yêu ma, sáu đại phái ta ban cho phần thưởng cũng tuyển chọn kẻ ưu tú từ trong đó để tiến vào môn phái, đây là diệu pháp vô thượng do các vị đại tu sĩ của sáu phái chúng ta định ra, đã có thể ngăn chặn được yêu ma lại có thể khiến chúng tán tu có cơ hội tấn chức.”

“Thế nhưng, các tán tu vốn chính là đám ô hợp trong Tu chân giới, nếu mặc kệ hiện tượng ác liệt bậc này tiếp diễn thì…… Các vị đạo hữu, ‘con đê ngàn dặm sụp vì tổ kiến’! Chúng ta tuyệt đối không thể mặc kệ để loạn tượng bậc này huỷ hoại cục diện tốt mà chúng ta cực cực khổ khổ mới thắng được!”

Bài phát biểu trường thiên này của Chu Tiến Tài, dõng dạc hùng hồn rung động lòng người, phối hợp cảnh ngộ bi thảm của một đám tu sĩ bị cướp sạch trong ngọc giản, nếu không phải vì số lần Hình Minh Lượng từng giao thủ với gã đã quá nhiều, thì có lẽ cũng phải động dung vì thế, nhưng ông ta biết rõ, đây có lẽ chỉ là thủ thuật che mắt mà đối phương tung ra, thịt còn ở phía sau kìa, nhưng cố tình từng câu từng chữ của những lời đó đều hoàn toàn chính xác, khiến ông ta hoàn toàn không có cách nào trào phúng hoặc ngắt ngang.

Chu Tiến Tài thấy nét mặt táo bón của Hình Minh Lượng, thì biểu cảm đắc ý thoáng lướt qua trên mặt, gã lập tức ra vẻ hiên ngang lẫm liệt nói: “Đại Tuyết Cung ta may mắn làm một phần tử của sáu phái, hiện giờ lại đang là lúc Thần Sư phi thăng thiên hạ chú mục, Đại Tuyết Cung ta tuyệt đối không thể để tình thế tốt đẹp này bị phá hủy trên người đám trộm vặt kia, chư vị đang ngồi đây đều xuất từ danh môn đại phái trong Tu chân giới ta, chắc hẳn cũng sầu lo cả đêm vì tình thế tiền tuyến giống Đại Tuyết Cung ta. Vì vậy, ta đề nghị, sáu phái chúng ta tại đây đạt thành tán đồng chung, cần phải đoạn tuyệt sự kiện ác tính bậc này, trả cho Tu chân giới một tiền tuyến yêu ma ổn định thanh bình!”

Mấy lời nói giương cao lá cờ chính nghĩa đường hoàng bậc này cũng chỉ có thể lừa dối được tiểu đệ tử nhập môn chưa tới một năm, Hình Minh Lượng thờ ơ lạnh nhạt, phát hiện chưởng sự bốn phái còn lại thế mà đều ‘mắt nhìn mũi mũi nhìn tim’ —— hiển nhiên đã sớm đạt thành tán đồng chung!

Ông ta cố nhịn cơn tức lạnh lùng nói: “Ha? Không biết Chu đạo hữu muốn đoạn tuyệt sự kiện ác tính bậc này như thế nào? Là muốn phái đệ tử đến lùng bắt những kẻ trộm cướp kia? Hừ, ta thật không biết Đại Tuyết Cung sẽ có lòng tốt như thế, sắp bằng Lục Phiến Môn ở phàm giới rồi!”

Chu Tiến Tài cũng không giận, cười tủm tỉm nói: “Không phải vậy, nếu lùng bắt, thứ nhất phí thời gian, thứ hai, trị ngọn không trị được gốc nha.”

Hình Minh Lượng quả thật sắp bị chọc tức cười, xưa nay trong Tu chân giới cá lớn nuốt cá bé, tu sĩ cấp cao đánh cướp tu sĩ cấp thấp, đừng nói là tán tu vốn đã vô pháp vô thiên, nói một câu không dễ nghe, thì dù ở trong những nơi gọi là danh môn đại phái, nếu đồ đệ có kỳ ngộ gì lấy được vật tốt gì, thì dưới đại đa số tình hình, cũng sẽ lặng lẽ giấu đi, tuyệt đối sẽ không để sư tôn biết được —— Bầu không khí chung đã như thế, bản thân Chu Tiến Tài lại càng là kẻ vơ vét tham lam vô độ, thế mà còn không biết xấu hổ tới nói cái gì mà cần phương pháp trị tận gốc đoạn tuyệt cướp bóc!

“Ha, chẳng lẽ Chu đạo hữu còn có phương pháp trị tận gốc lập tức thấy hiệu quả gì đó?!”

Mà Hà Thế Minh thì yên lặng nghe ở phía sau Hình Minh Lượng, liếc nhìn bốn phía, mặc cho hai người Hình Chu đấu khẩu như thế nào, thì chưởng sự bốn phái còn lại chỉ đứng yên không nói một lời giống như rối gỗ, trong lòng ông ta càng thêm có một loại dự cảm không tốt.

Chu Tiến Tài rốt cuộc đã có thể quang minh chính đại lộ ra nụ cười đắc ý xán lạn: “Đúng vậy, ta đề nghị, từ hôm nay trở đi, sáu phái chúng ta thực thi ‘hạn chế đổi’. Đối với các tán tu, sáu phái chúng ta chỉ đổi thủ cấp do chính bản thân bọn họ thu hoạch, không phải bản thân thu hoạch, thì không hề tiếp nhận!”

Phản ứng đầu tiên của Hình Minh Lượng là ngẩn ra, hiện tại sáu phái thu thủ cấp, chỉ để ý số lượng và vật đổi, nào thèm để ý thủ cấp đó do ai chém xuống, chợt thoáng nghe, thì quả thật có thể ngăn chặn được những sự kiện ác tính được dựng lên vì cướp đoạt thủ cấp.

Chẳng qua trong chốc lát, Hình Minh Lượng đột nhiên phản ứng lại, tức khắc giận dữ!

Mẹ nó, làm nửa ngày hóa ra đầu mâu nằm ở đây, chọc thẳng Bích Nguyệt Thành bọn ông!

Trong Huyết Bồn Khẩu, nơi chân chính thu những thủ cấp không phải do bản nhân chém xuống nhiều nhất, thì chính là tuyến Tây bọn ông, nguyên nhân không bởi gì khác —— Sau sự kiện đổi, tu sĩ tuyến Tây đều đang dùng linh vật trực tiếp đổi thủ cấp ở tiền tuyến, thủ cấp đổi về được đương nhiên không có khả năng do bản thân thu hoạch, nếu một khi việc “hạn chế đổi” kia được thi hành, thì tu sĩ tuyến Tây tuyệt đối sẽ không thể thu thủ cấp được nữa, ngược lại mà nói, thì các tán tu khác cũng không còn con đường nào để đổi linh vật tuyến Tây được nữa.

Lúc trước, dù bọn họ hy sinh một phần số thủ cấp tích góp được ở môn phái đối ứng, dùng phần thủ cấp đó để đổi linh vật, thì dù chỉ dựa vào “giá hàng” rẻ bèo của tuyến Tây, chỉ nhín ra một phần ba số thủ cấp thì cũng đủ cho bọn họ lãng phí rồi.

Nhưng hiện tại “hạn chế đổi” vừa xuất hiện, thì tuyến Tây hoàn toàn không thể thu những thủ cấp đó nữa, bọn họ có muốn cũng hoàn toàn không thể đổi linh vật tuyến Tây được nữa, nếu chỉ cung cấp linh vật tuyến Tây cho tu sĩ tuyến mình, thì lượng xuất hàng chỉ bằng một phần sáu hiện tại, chỗ nào có thể khiến Hình Minh Lượng tiếp tục kiếm nhiều linh thạch hơn được nữa chứ?

Nếu nói sách lược lúc trước của Chu Tiến Tài vẫn chỉ là âm mưu thô ráp qua loa không được chú trọng, thì chiêu hiện tại đã là dương mưu đường đường chính chính bóp thẳng yếu điểm, xem gã nói quang minh chính đại cỡ nào kìa, vì để ngăn chặn sự kiện ác tính cướp đoạt thủ cấp, hơn nữa vốn dĩ, đổi thủ cấp nên chỉ đổi thu hoạch của chính bản thân tu sĩ, như vầy thì ai cũng không moi ra được lỗi sai gì.

Hình Minh Lượng tức giận đến mức thân mình đều đang phát run: “Liên đạo hữu, mấy người các ngươi cũng đồng ý ý tưởng đó?”

Từ sau khi Phá Hiểu bí cảnh biến mất, địa vị của Lan Chu Minh đã không bằng trước, hiện giờ cũng chỉ miễn cưỡng treo cái danh trong sáu đại phái, kỳ thật sớm đã không còn tiếng nói gì, hiện giờ Hình Minh Lượng điểm danh ông ta, rõ ràng chính là chọn quả hồng mềm để bóp.

Theo lý, Liên Bình Giang không dám đắc tội Hình Minh Lượng, Lan Chu Minh hiện tại càng không dám đắc tội Bích Nguyệt Thành hiện tại.

Thế nhưng, con thỏ nóng nảy thì cũng có lúc cắn người mà.

Một trong những nguyên liệu chủ yếu của Lan Chu, quặng Tinh Tinh Trần Quang đã biến mất khỏi Tu chân giới, tương đương nghề nghiệp chính yếu của Lan Chu Minh đã bị răng rắc chặt đứt.

Cũng may, mấy ngàn năm chế tạo Lan Chu, bọn họ đã tích góp tài nguyên luyện khí phong phú nhất trong toàn bộ Tu chân giới: Đại sư luyện khí và kinh nghiệm luyện khí đỉnh cấp, đây cũng coi như là một môn phái về luyện khí ngoại lệ duy nhất trong toàn bộ Tu chân giới.

Lan Chu Minh vốn hy vọng dù không luyện chế Lan Chu, thì vẫn có thể tiếp tục ăn được bát cơm của nghề cũ luyện khí.

Nhưng mà lúc trước đã từng nói rồi, đại tu sĩ đỉnh cấp chân chính, pháp bảo đỉnh cấp chân chính, đều dùng pháp bảo bản mạng, sẽ không dễ dàng giao cho người ngoài luyện chế, vì thế, thị trường cao cấp cứ như thế bị răng rắc mất một nửa.

Mà trong thị trường thấp – trung cấp, thì tiền tuyến yêu ma chính là một vòng hợp ý nhất trong chiến lược chuyển hình của Lan Chu Minh gần đây, vốn hy vọng có thể nương cơ hội này để chiếm trước thị trường, kết quả ngang trời giết ra một Bích Nguyệt Thành động kinh.

Ngươi nói Bích Nguyệt Thành ngươi đang yên đang lành một môn phái dựa vào tu luyện là chính, đi cướp bát cơm với tông môn luyện khí đã bị dồn ép khổ sở như bọn họ làm gì, giá cả rẻ như thế, đối với Lan Chu Minh mà trước nay chỉ chế tạo sản phẩm đỉnh cấp, hoàn toàn không biết ‘khống chế phí tổn’ là thứ gì mà nói, thì quả thật là chuyện nghìn lẻ một đêm.

Tất cả mâu thuẫn đó tích lũy, khi Hình Minh Lượng mở miệng ép hỏi vào hôm nay, rốt cuộc cũng bùng nổ.

Liên Bình Giang dễ bắt chẹt nhất trong phán đoán của ông ta vậy mà sau khi trầm mặc trong chốc lát thì nói: “Nếu sáu đại phái chúng ta ở đây, đương nhiên nên lấy việc trảm yêu trừ ma thiên hạ thái bình làm nhiệm vụ của mình, việc cướp bóc bậc đó vi phạm chính đạo, nếu có cách khống chế được mà không phí sức, vì sao không được?”

Vì sao không được?

Câu hỏi này khiến Hình Minh Lượng vốn đã nắm chắc trong lòng há hốc mồm tại chỗ. ĐCM Lan Chu Minh này phản rồi?!

Một tông môn vốn dĩ nhỏ yếu nhất như cỏ đầu tường trong sáu phái vậy mà dám hỏi lại ngay mặt!

Hình Minh Lượng nghẹn một hơi trong ngực, thiếu chút nữa tẩu hỏa nhập ma ngay tại chỗ.

Chu Tiến Tài lại càng cười tủm tỉm đổ dầu vào lửa: “Lý lẽ chính phải, ‘tạo ân huệ mà không phí sức’, sao lại không làm? Mấy người bọn ta đều có ý đó, sáu phái chúng ta như thể tay chân, Hình đạo hữu, ngươi nói đi?”

Nghĩ đến kết cục của những lần tranh đấu dốc hết tâm huyết bấy lâu nay, là phải để linh thạch ào ào chảy về trong túi của tên Chu lột da trước mắt đây, thì Hình Minh Lượng chết cũng không chịu!

Ông ta lập tức cắn răng nhảy bật lên: “Bích Nguyệt Thành ta tuyệt đối không đồng ý!”

Chu Tiến Tài thu hồi gương mặt hiền lành, cười âm trầm, lúc này mới tung ra câu nói kia: “Nha, Hình đạo hữu không đồng ý? Nhưng chưởng sự năm phái còn lại bọn ta đều đã thông qua rồi…… Đây rõ ràng là đề nghị có chỗ lợi đối với việc củng cố toàn bộ thế cục Huyết Bồn Khẩu, Hình đạo hữu lại cố tình không đồng ý, chậc chậc, không biết tu sĩ khác của quý phái có biết không??”

Quan hệ giữa các tu sĩ chưởng sự, kỳ thật vô cùng vi diệu.

Trước khi Bích Nguyệt Thành đảo loạn cục diện, thì giữa đôi bên nước giếng không phạm nước sông, có một số việc, núi cao hoàng đế xa, tỷ như loại chuyện đổ linh thạch từ tay trái qua tay phải, tỷ như dùng hàng kém thay hàng tốt, tỷ như nhận hối lộ để sắp xếp thương gia vào tiền tuyến…… Đủ thể loại không phải trường hợp cá biệt, vi phạm quy củ của môn phái thì cứ vi phạm thôi, dù sao mọi người đều làm như vậy.

Trong tiền tuyến, giữa các chưởng sự sáu phái đều có sự ăn ý, tuyệt đối sẽ không nhúng tay việc trong môn của đối phương, thậm chí lúc thuận tiện còn sẽ yểm hộ cho nhau, che giấu thao tác hộp tối nơi tiền tuyến không lộ dấu vết.

Thế nhưng, Bích Nguyệt Thành ĐCM làm hỏng quy củ, cướp bát cơm của mọi người trước!

Phen uy hiếp của Chu Tiến Tài tuyệt đối không phải nói ngoài miệng, loại ý tưởng ‘thọc mọi chuyện đến cao tầng Bích Nguyệt Thành’, không biết đã xoay bao nhiêu lần trong lòng năm người rồi, nhưng vì suy xét đến việc ‘đả thương địch thủ một ngàn tự tổn hại 800’ hoàn toàn không có lời: ‘Nếu Bích Nguyệt Thành thanh tra tiền tuyến, năm phái còn lại làm sao có thể không có động tĩnh?’ Nếu không suy xét vì nguyên nhân đó thì dựa vào mấy hành vi ở tiền tuyến của Hình Minh Lượng đã sớm bị môn phái lột 800 lần rồi.

Mà hiện tại, đã thật sự vứt ra phen uy hiếp đó, nét mặt bản thân Hình Minh Lượng suy sụp, trong nhóm đồng minh chưởng sự sáu phái ‘tự hiểu’ này, ông ta không có nửa phần thắng, đại thế đã mất. Không đáp ứng cũng phải đáp ứng, nếu không đáp ứng, chính là cục diện cá chết lưới rách: Bích Nguyệt Thành ngươi muốn một mình vớt linh thạch!? Không có cửa đâu! Cùng lắm thì thọc chuyện của ngươi lên trên, bản thân tự thú đi!

Ngươi đã khiến lão tử không vớt được chỗ tốt rồi, lão tử còn có thể để ngươi sống an lành sao?

Hà Thế Minh đứng ngoài quan sát thấy rằng, Chu Tiến Tài chuẩn bị quá đầy đủ, bất kể là đại nghĩa đường hoàng, hay sự chống đỡ của thế lực, tất cả đều thích hợp, Hình Minh Lượng thua trận này không oan, nếu muốn bẻ cục diện về, thì tất nhiên không được càn quấy giống như lúc trước, dùng lời của Đỗ Tử Đằng bình luận thì chính là, ‘không làm được nên chuyện thì thôi, còn có vẻ bản thân low ác’.

Vì thế Hà Thế Minh nói nhỏ: “Chưởng sự, có một chuyện không biết có nên nói hay không?”

Hình Minh Lượng nhìn Hà Thế Minh phía sau, tức khắc mắt sáng ngời, mấy lần nguy cơ trước đó, Ngự Thú Tông đều có thể hóa giải được lần lượt, chắc chắn lần này cũng có thể có chiêu!

“Mau nói mau nói! Hôm nay các đại nhân sáu phái đều ở đây, ngươi có gì nghi ngờ thì mau nói!”

Hà Thế Minh cung kính hành lễ mới nói: “Biện pháp mà Chu chưởng sự đề cập đã nhìn chung đại cục lại không thêm phiền toái gì, thật sự không gì chu toàn hơn.” Nghe thấy lời này của Hà Thế Minh, sắc mặt Hình Minh Lượng khó coi thêm một phần, Hà Thế Minh lại không chịu ảnh hưởng, nói: “Chẳng qua, các vị đại nhân đừng chê cười, tiểu nhân chính là dân làm việc tay chân, không thể nhìn xa trông rộng được như các vị đại nhân, tiểu nhân muốn hỏi, làm sao mới có thể biết được thủ cấp là do tu sĩ nào chém xuống? Trên thủ cấp cũng không viết tên họ mà.”

Lời này của Hà Thế Minh làm chưởng sự năm phái còn lại đều không tự chủ được nheo mắt nghiêm túc đánh giá tu sĩ với dung mạo bình thường này, nói chuyện tiến lùi có trật tự, nhưng vẫn moi ra được chỗ bất ổn trong biện pháp của Chu Tiến Tài, không đơn giản.

Hình Minh Lượng nghe vậy, mặt thả lỏng lại: “Đúng vậy! Lúc chém giết thủ cấp, tuy sẽ để lại dấu vết, nhưng ai biết có phải do chính bản thân tu sĩ đó lưu lại hay không?”

Chu Tiến Tài lại khẽ mỉm cười: “Chuyện này nói thật ra cũng không có gì khó, hễ khi ghi chú số thủ cấp ở môn phái nào, thì thuận đường đăng ký công pháp của tán tu đó luôn, nếu vết thương chém giết không hợp với công pháp được đăng ký, thì đều không tính.”

Hình Minh Lượng nhìn thoáng qua Hà Thế Minh, đối phương khẽ lắc đầu, lộ vẻ không còn cách khác, Hình Minh Lượng rốt cuộc hoàn toàn héo.

Trên mặt Chu Tiến Tài lộ ra một nụ cười rạng rỡ: “Một khi đã như vậy, chúng ta ký khế này rồi thông báo cho toàn bộ tiền tuyến đi?”

Đề nghị này thế mà thật sự đã được đạt thành dưới sự bố trí chu đáo chặt chẽ của Chu Tiến Tài.

Mà Hà Thế Minh thì khẽ nheo mắt lại, câu hỏi vừa rồi của ông ta hoàn toàn không phải vì muốn giải quyết đạt thành mục đích cuối cùng gì, mà ông ta chỉ muốn thử một chút, kết quả Chu Tiến Tài quả nhiên cáo già xảo quyệt, sớm đã nghĩ thỏa đáng tất cả rồi.

Ván đấu này, xem ra chỉ có thể dựa vào Đỗ tiểu huynh đệ phá cục, nghĩ đến thủ đoạn ùn ùn không dứt của Đỗ Tử Đằng, nhìn Chu Tiến Tài đắc ý dào dạt trước mắt, trong lòng Hà Thế Minh đã đốt một ngọn nến trước thay cho gã.

=============================================

Khi Kênh Thứ Nhất Tu Chân Giới chuyển đạt lặp đi lặp lại tin dữ này với toàn bộ tiền tuyến thông qua Máy thu thanh, thì đương nhiên Đỗ Tử Đằng đã thu được tin tức này trước một bước từ chỗ Hà Thế Minh.

“Chư vị đạo hữu, ‘Nghe Sớm Phát Nhanh’ của Kênh Thứ Nhất mang đến một tin tức lớn cho mọi người, từ hôm nay trở đi, nơi trao đổi của sáu đại môn phái sẽ không tiếp thu thủ cấp không phải do bản thân thu hoạch nữa, theo bản tin mà bản kênh nhận được trước đó, bắt đầu từ ngay trong ngày, sáu cửa sổ đổi chính sẽ thống nhất tiến hành đăng ký lập danh sách đối với công pháp của tu sĩ, nếu hơi thở tàn lưu trên thủ cấp không hợp với công pháp bản thân, thì sáu đại môn phái sẽ cự tuyệt cho phép đổi đồ!”

“Các vị đạo hữu xin chú ý, bắt đầu từ ngay trong ngày, nếu ngài muốn tiếp tục tiến hành đổi ở sáu đại môn phái, thì làm ơn nhất định phải nhớ đến cửa sổ đổi để tiến hành đăng ký trước, nhớ lấy, hơi thở chém giết yêu ma cần phải bảo đảm nhất trí với công pháp mà ngài đăng ký.”

“Chuyện liên quan trọng đại, mong các vị đạo hữu ở tiền tuyến kịp thời lan truyền tin tức này. ‘Nghe Sớm Phát Nhanh’ sẽ liên tục cập nhật tin tức kế tiếp cho ngài.”

Từ đầu tới đuôi, Kênh Thứ Nhất không hề cho nửa câu đánh giá đối với chuyện này, nhưng giọng điệu nghiêm túc trầm trọng của người phát tin đều khiến trong lòng vô số tán tu đang nghe phát thanh nặng nề đến mức không thở nổi.

Chó đẻ!

Tin tức này đối với tất cả tán tu mà nói, không thể nghi ngờ là một đả kích cực kỳ trầm trọng. Vào ngày hôm đó, nơi cửa sổ đổi chỗ tuyến Tây và cửa sổ đổi chỗ khe núi vốn kín người hết chỗ đã cùng lúc song song sáng lập kỷ lục lượng đổi thấp nhất từ trước đến giờ.

Chuyện này, đối với tán tu tuyến Tây mà nói, quả thật là sét đánh giữa trời quang.

Bọn họ vốn thu hồi thủ cấp từ tiền tuyến, đến tuyến Tây tiến hành đổi, hoàn thành quy trình nhập hàng, kiếm chút giá chênh lệch của linh vật, hiện tại hay rồi, một tiếng sấm giữa ngày nắng, tuyến Tây Bích Nguyệt Thành nó không thu thủ cấp không phải do bản thân thu hoạch nữa! Những thủ cấp mà bọn họ thu lấy chỉ có thể thối rữa trong túi trữ vật sao?!

Hà Thế Minh đến hỏi kế, Đỗ Tử Đằng trả lời là: “Không vội.”

Bản thân cậu thì quay đầu truyền đạt một chút mệnh lệnh cho chư vị đạo hữu Hợp Hoan Tông đáng yêu quá chừng của Kênh Thứ Nhất, sau đó cậu trực tiếp đi Nguyên Quốc.

Bên phía Nguyên Quốc, dựa vào sự phát huy của sức khống chế của đế quân Nguyên Quốc và Định Quốc Công, còn có nhu cầu mãnh liệt đối với thụy hòa của trên dưới cả nước, thì không hề nghi ngờ việc hợp tác đã được bàn bạc ổn thỏa.

Đỗ Tử Đằng tự mình vòng khu vực nơi mấy chỗ dân cư đông đúc nhất ở Nguyên Quốc để xây nhà xưởng, không quá mấy ngày đã bắt đầu chiêu mộ người làm công: Thụy hòa sản lượng cao mang đến không chỉ là ‘vật phú dân giàu’, còn có lượng lớn sức lao động được phóng thích ra.

Kênh Thứ Hai Tu Chân Giới, các tiết mục vui chơi giải trí của Tu chân giới được tuyên truyền với dân chúng bình thường đã được bắt đầu khởi nguồn từ cung đình vào ngay lúc này, bắt đầu thịnh hành ở toàn bộ Nguyên Quốc thậm chí ở chư quốc Tây Hoang, tu chân, không còn chỉ là những người đằng vân giá vũ hô mưa gọi gió trong thần thoại thoại bản nữa, mà là một lòng tâm địa từ thiện trìu mến của vị nữ nhân tu chân đáng yêu dễ thân trong miếu Tiêu nương nương (Đỗ Tử Đằng: Nôn.), tu chân, chính là khởi nguồn của những thanh âm thần kỳ mà bọn họ đang nghe được hiện tại, tu chân, cũng là thụy hòa đang mọc to lớn động lòng người trong ruộng mọi nhà, tu chân, vẫn là những nhà xưởng khổng lồ đã mọc lên trong một đêm khiến người ta kính sợ lại hướng tới bên cạnh thành trấn kia.

Thông qua Máy thu thanh (hoặc nên gọi là Loa phát thanh) được phổ biến toàn diện, thì tin tức nhà xưởng nhận người đã được truyền khắp thành trấn phồn hoa với tốc độ chưa từng có, mà dưới sự bức bách của Đỗ Tử Đằng, Âu Trị đại sư đã từng tính tình cổ quái, không biết lại đánh cược gì với Đỗ Tử Đằng, thế mà thật sự đã luyện chế phân giải “Máy thu thanh” ra được thành 117 quy trình tiêu chuẩn không thể phân giải hơn được nữa, trải qua phân tách, thì trong đó có ít nhất hơn 90 quy trình có thể được thợ rèn thế gian hoàn thành, chỉ có hai mươi quy trình cần vận dụng linh lực còn lại thì có thể cho các đệ tử luyện khí ở trong bí cảnh hoàn thành.

Bánh bao chơi bời đến mức đã tìm được cây Hòa Hòa Thảo cấp ba đầu tiên rốt cuộc đã bị Đỗ Tử Đằng bắt lại lần nữa: Làm việc.

Việc này kỳ thật là một công việc cao thâm đến cực điểm, nhưng mà, ở trước mặt thiên phú của bánh bao, thì tất cả vấn đề đã được giải quyết dễ dàng, tốn công sức không quá nửa ngày, bánh bao đã lại có thể tự do tự tại đi chơi với Tiểu Mộc Bổng.

Âu Trị được Tu chân giới công nhận là một thế hệ đại sư luyện khí, tuy không phải xuất từ danh môn như Lan Chu Minh, nhưng tự nhận kiến thức rộng rãi, lịch duyệt không tầm thường, nhưng mà, khi ông đứng trong nơi gọi là “Phân xưởng số 1 Ngự Thú Tông” này, ông gần như bắt đầu hoài nghi lỗ tai của mình.

Ở cuối xưởng, trong kho hàng khổng lồ, chợt thấy ánh sáng bạc chợt lóe lên, nguyên vật liệu được xử lý xong cao như núi đã được truyền tống tới kho hàng từ trong bí cảnh, những nguyên vật liệu đó cũng không ở lại bao lâu, nhóm công nhân phàm giới được huấn luyện chuyên nghiệp rất nhanh đã kéo xe Ngự Phong Phù đến bốc dỡ chúng, nhanh chóng chuyên chở đi.

Một màn đồ sộ hiện giờ mới bắt đầu.

Nguyên liệu cao như núi được phân loại, được nhanh chóng phân giải qua rất nhiều xe con, như con kiến vội vàng lại có trật tự vận chuyển về các tiết điểm của phân xưởng, những tiết điểm đó như khởi nguồn của từng dòng suối nhỏ, nguyên vật liệu được hội tụ vào như những giọt mưa, trải qua tay của từng công nhân, chậm rãi hội tụ thành hình, khi tới bước cuối cùng, đã là một phụ kiện pháp bảo tương đối hoàn chỉnh.

Mỗi một công nhân chỉ cần hiểu biết một bước trong 117 bước quy trình, thì dù chỉ là một phàm nhân, khi không đề cập đến thao tác linh lực, học được luyện khí 1 phần trên 117 phần cũng không phải chuyện quá khó khăn.

Mà những phụ kiện đã được làm xong đó, lại được chuyên chở từng nhóm lên xe con, hội tụ vào kho hàng, hình thành các phụ kiện cao như núi, rồi ánh sáng bạc lại chợt lóe lên, những phụ kiện đó đã biến mất, như thế là đã được vận chuyển về trong bí cảnh tiến hành khắc ấn pháp trận và lắp ráp cuối cùng.

“Thấy” các phụ kiện tiêu chuẩn được sản xuất ra như nước chảy và pháp bảo cũng được tạo ra như nước chảy trong bí cảnh, tuy là một thế hệ đại sư luyện khí như Âu Trị, rốt cuộc vẫn phải thán phục, trong hốc mắt trống rỗng của ông như cũng có cảm xúc phức tạp chảy qua: Tên tiểu tử không phải kiếm tu trong Hoành Tiêu kiếm phái đó nói bọn cậu hoàn toàn khác với năm phái khác, hóa ra là thật.

Đỗ Tử Đằng khoanh tay cười: “Âu đại sư, dựa vào hai mươi đệ tử luyện khí trong bí cảnh ta, một ngày sản xuất một ngàn món pháp bảo, trận cược này, xem như tiểu tử đã thắng ngài trước một phần rồi đúng không?”

Âu Trị yên lặng đứng tại chỗ, hiếm thấy không phản bác chua ngoa.

Cách đó không xa, một cảnh tượng càng thêm to lớn hơn nữa đã xuất hiện trong lòng vị lão giả mù này.

Hạt giống thụy hòa được bán cho Nguyên Quốc với giá cả ngân lượng tương đối ưu đãi, mà phân xưởng Ngự Thú Tông sẽ dùng số ngân lượng đó để chi trả tiền lương cho công nhân. Các tiểu thương người bán rong vốn thức khuya dậy sớm, các nông dân vốn vất vả trồng trọt nhìn trời ăn cơm ở xung quanh thành trấn đã dần dần có thu nhập ổn định, khấu trừ thuế má cần nộp lên chính phủ Nguyên Quốc, thì bọn họ dùng số ngân lượng đó mua nhà dựng nghiệp, không cần lo lắng ăn bữa hôm lo bữa mai như trước kia nữa, có đầy đủ ngân lượng để dự trữ, đồng thời cũng sẽ mua thêm chút quần áo cho trong nhà, mua thêm chút thức ăn thịt cá, thậm chí xa xỉ mua cái Máy thu thanh thêm chút việc vui cho người nhà.

Dần dần, phòng ốc mà thành trấn cần dựng thêm càng ngày càng nhiều, càng ngày càng sầm uất, càng nhiều người tụ tập đến đây, dù là thức ăn quần áo bán cho các công nhân thôi cũng đủ cho bọn họ nuôi sống bản thân.

Khi ngân lượng kếch xù dùng để mua Hòa Hòa Thảo, dựa theo phương thức phân phối theo lao động được trở về xã hội Nguyên Quốc một lần nữa, thì tất cả biến đổi lớn đã bắt đầu xảy ra. Cung cấp công ăn việc làm, đồng thời kéo theo tiêu dùng xúc tiến tăng trưởng, gián tiếp nâng cao trình độ sinh hoạt, thành trấn trở nên sầm uất…… Tất cả những việc này đều nằm trong quy hoạch của Đỗ Tử Đằng, xây nhiều phân xưởng hơn cũng nằm trên kế hoạch, chỉ đợi Giản Trạch quen thuộc quy trình quản lý phân xưởng, thì sẽ mở rộng toàn diện.

Trong bản đồ kế hoạch của Đỗ Tử Đằng, toàn bộ việc kinh doanh tiền tuyến Huyết Bồn Khẩu đều liên quan đến kế hoạch lớn quật khởi Hoành Tiêu kiếm phái, tuyệt đối không thể cho phép qua loa. Kẻ nào dám cản phía trước cậu, thì kẻ đó đã định trước phải bị Đỗ tiểu gia nghiền thành bã không chút lưu tình, rất bất hạnh, lần này Chu Tiến Tài đã đá phải ván sắt rồi.

Phá Hiểu bí cảnh, phàm quốc Tây Hoang, Huyết Bồn Khẩu, cách tân kỹ thuật, sức lao động, tài chính tư bản, truyền lưu tin tức, luyện khí, luyện đan, vẽ phù, đại trận không gian…… Nhiều điểm bố cục nhìn như hoàn toàn không tương quan, tới giờ phút này đã thoáng cố định được hình thức ban đầu, điểm nối thành đường thẳng, đường thẳng tụ thành mặt phẳng, mặt phẳng hợp thành nước lũ lịch sử cuồn cuộn, ai dám cản phía trước, thì đều đã định trước có cùng một kết cục —— Bị nhấn chìm cuốn đi, thi cốt vô tồn.

1 thoughts on “Phá Đạo – Q5 Chương 187

Thích thì dùng: (╬ ̄皿 ̄)凸 ლ(¯ロ¯ლ) (╯‵□′)╯︵┻━┻ ~(‾▿‾~ ) ≧◡≦ \(≧▽≦)/ ≧△≦ ㄟ(≧◇≦)ㄏ (≧ロ≦) (≧◡≦) ╮(╯_╰)╭ o(︶︿︶)o 〒_〒 o(╥﹏╥)o ╭(╯^╰)╮ Σ( ° △ °|||) ♉( ̄▿ ̄)♉ ⊙﹏⊙(*´▽`*) ♥‿♥ ◔_◔ o(>﹏﹏<)o (^з^)-☆ O(∩_∩)O (づ  ̄ ³ ̄)づ~♥