[BHPT] – Chương 30

Bích huyết phệ tình 30

Tác giả : Ma yên

Editor : dongphuongphonglinh

Beta: toujifuu

***

“Thiếu cung chủ!” Thẩm Phi đáp xuống phía trước Mộ Bạch, ôm quyền hành lễ, gấp giọng đáp: “Thuộc hạ phát hiện một địa đạo đủ cho một người đi qua, tại một nơi hẻo lánh trong rừng đào ở sân sau đào viện!”

“Cái gì?! Đưa ta đi xem.” Quả nhiên là địa đạo! Trong lòng Mộ Bạch trầm xuống, chẳng trách đêm đó, Nhan sư huynh có thể thần không biết quỷ không hay tự nhiên đi lại trong Lạc Hà Điện!

“Dạ.” Thẩm Phi vội bước ra hai bước, Mộ Bạch dẫn đường phía trước.

Mới đi được hai bước, lại nghe thấy một tiếng hô to ở phía sau: “Thiếu cung chủ!”

Mộ Bạch quay lại đã thấy Mạc Cực từ phía cửa điện bước nhanh tới.

“Thiếu cung chủ.” Mạc Cực đi tới trước mặt hai người, cúi người hành lễ, nói: “Hai vị đường chủ Ngoại Đường đã hồi cung, sai người đến mời thiếu cung chủ tới Ngoại Đường, nói là có chuyện cần bàn bạc!”

Mộ Bạch hơi trầm ngâm, quay đầu dặn dò Thẩm Phi, nói: “Thẩm Phi, sai người canh gác cửa ra bí đạo kia cẩn thận, lập tức thông báo cho Ly tổng quản, đợi ta trở về, sẽ tiếp tục chỉ đạo. Mạc Cực, trông coi Lạc Hà Điện cẩn thận, nếu Tịch cô nương hỏi, nói ta có chuyện quan trọng, xin nàng tạm thời chờ ta.”

“Dạ.” Hai người cùng lên tiếng trả lời

Ngón tay Mộ Bạch khẽ vuốt Huyền Băng Kiếm bên hông, đi nhanh về phía cửa điện.

※※※

Ly Thương chậm rãi trở lại đào viện, lại thấy cửa phòng mình mở rộng, ngạc nhiên, chẳng lẽ Mộ Bạch đã về? Không phải hắn đi theo Tịch cô nương kia sao? Trong lòng nhất thời vừa vui mừng, vừa lo lắng, không biết nên giải thích với Mộ Bạch như thế nào về việc mình không ở trong phòng, nhưng chân lại không tự chủ mà bước nhanh hơn, đi vào trong phòng, Ly Thương đưa mắt nhìn xung quanh, nhưng không thấy bóng dáng màu tím kia.

Hai thanh niên tạp dịch đang đặt dục dũng đầy nước ấm ở cuối giường, quay lại trông thấy Ly Thương, vội vàng cúi người hành lễ, nói: “Bái kiến Ly tổng quản, đây là nước tắm thiếu cung chủ dặn chuẩn bị cho ngài.”

Ly Thương kìm nén xuống thất vọng trong lòng, phất phất tay, để cho hai người lui ra.

Hai tạp dịch có chút ngạc nhiên nhìn trộm khuôn mặt không chút thay đổi của Ly Thương, không rõ vì sao đang là ban ngày, Ly tổng quản lại muốn tắm rửa, còn là thiếu cung chủ tự mình hạ lệnh vì y.

Ly Thương nhìn hai người rời khỏi phòng, nhớ lại một màn chướng mắt lúc trước, đáy lòng lại bắt đầu mơ hồ đau đớn, nhẹ nhàng khép cửa phòng lại, nhịn không được tựa đầu lên cửa gỗ cứng rắn, lặng lẽ thở dài. . .

Trước mắt, cũng không phải là lúc chìm vào bi thương của tư tình trong lòng! Viên thuốc kia đã hạ, chỉ cần nhẫn nại mấy ngày, đợi cho Tịch Yến độc phát, thì Mộ Bạch vẫn là thiếu cung chủ của mình như cũ. Dù sao lúc trước cũng từng mấy lần có chuyện hạ độc, cho dù nghi ngờ ai thì cũng sẽ không đổ lên đầu mình!

Không biết hôm nay Mộ Bạch theo Ngoại Đường ra ngoài, đã có chuyện gì xảy ra. . . Võ Đường đưa tới mười bảy người mới, bổ sung vào chỗ trống trong Lạc Hà Điện, hẳn cũng sắp tới rồi.

Ly Thương không yên lòng, tẩy rửa hạ thể qua loa, thay y phục, ra khỏi phòng, đang muốn đi tìm Mộ Bạch, lại thấy Thẩm Phi vội vàng chạy tới.

“Ly tổng quản, phát hiện một địa đạo trong rừng đào ở sân sau, Ly tổng quản có thể tới xem trước một chút không?” Thẩm Phi hành lễ nói.

Ly Thương nhướn mày, địa đạo? Không khỏi nhớ tới một đêm vô cùng nguy hiểm kia, cũng trong một đêm đó, Mộ Bạch bất chấp cả người đầy máu, liều chết bảo vệ mình. . .

Sắc mặt Ly Thương trở nên dịu dàng, nhẹ giọng hỏi: “Thiếu cung chủ đã biết chưa?”

Thẩm Phi gật đầu, đáp: “Đã bẩm báo với thiếu cung chủ rồi, nhưng mà Ngoại Đường tới mời, lúc này thiếu cung chủ không có thời gian xử lý, đã tới Ngoại Đường rồi.”

Trong lòng Ly Thương căng thẳng, vội nói: “Thiếu cung chủ lại đi một mình sao?”

“Thiếu cung chủ có mang theo hai thị vệ.” Thẩm Phi đáp.

Ly Thương khẽ thở phào, nhìn Thẩm Phi một chút, nói: “Đưa ta đi xem bí đạo kia.”

“Dạ.” Thẩm Phi xoay người, đi trước dẫn đường.

Sân sau đào viện, ở sâu trong rừng đào, một cây đào lớn đã bị đào lên, nằm ngang ở một bên, xung quanh hố cây to lớn, cỏ dại đã được cắt sạch sẽ, một cửa động sâu tối, tựa như con quái thú đang mở ra cái miệng rộng đầy răng nanh, lúc này đang có bảy thiếu niên của Lạc Hà Điện nghêm chỉnh đứng xung quanh.

Ly Thương đi vòng một vòng quanh cửa động sâu hun hút bên cạnh hố cây, cẩn thận quan sát một lúc lâu, đưa tay quát: “Đuốc!”

Thẩm Phi hoảng sợ, vội ngăn cản thiếu niên muốn nghe theo lệnh đưa cây đuốc cho Ly Thương, nói: “Ly tổng quản muốn làm gì?”

Ly Thương quay đầu lại, liếc Thẩm Phi một cái, đoạt lấy cây đuốc đang cháy trong tay thiếu niên kia, nói: “Ta đi xuống xem một chút, các ngươi cẩn thận canh giữ ở chỗ này, nếu thấy không phải ta đi ra, cứ giết ngay là được!”

Thẩm Phi vội nói: “Ly tổng quản, thiếu cung chủ dặn, chỉ nói chúng ta canh giữ cửa ra này cẩn thận, chờ thiếu cung chủ trở về. . .”

Ly Thương nhíu mày, quát: “Chẳng qua là thiếu cung chủ sợ chúng ta xảy ra chuyện thôi, chẳng lẽ các ngươi cái gì cũng chờ thiếu cung chủ làm?”

“Nhưng mà…” Thẩm Phi hơi do dự, nhìn cửa động tối đen u ám kia một chút, lại nhìn vẻ mặt kiên định của Ly Thương một chút, mạnh mẽ cắn răng, nói: “Đúng vậy, chúng ta không thể ỷ lại mọi chuyện vào thiếu cung chủ, là người trong Lạc Hà Điện, thuộc hạ của thiếu cung chủ, đương nhiên phải san sẻ với thiếu cung chủ! Ly tổng quản, xin để cho bọn ta, trước khi thiếu cung chủ hồi điện, tra xét bí đạo này rõ ràng!”

Vẻ mặt Ly Thương ấm lại, gật đầu cười nói: “Ngươi suy nghĩ như vậy, là được rồi. Nếu như có nguy hiểm, lại muốn thiếu cung chủ đứng trước, vậy bọn thuộc hạ chúng ta, còn có tác dụng gì?! Có điều, hôm nay kiểm tra bí đạo, cũng không cần nhiều người như vậy, cửa ra cũng cần phải canh giữ, Thẩm Phi, ngươi ở lại đây bảo vệ, hai người tới, đi theo ta, trước tiên điều tra rõ ràng bí đạo này, xem nó thông tới nơi nào!”

※※※

“Mộ thiếu cung chủ không sao, chúng thuộc hạ yên tâm yên tâm rồi.” Ngoại Đường, Trì Cửu Nhân hành lễ với Mộ Bạch đang mỉm cười đứng ở trong đại sảnh.

Mộ Bạch nhìn Trì Cửu Nhân, trên mặt lộ ra nụ cười khiêm tốn, nói: “Trì đường chủ khách khí rồi, nên là Mộ Bạch xin Trì đường chủ tha thứ mới phải. Vốn Mộ Bạch muốn đi tìm Ngoại Đường các vị, chỉ vì nghe được một tin tức, nóng lòng muốn bẩm báo cho sư phụ, nên mới chậm trễ thời gian, không ngờ Trì đường chủ đã hồi cung.”

“A?” Trì Cửu Nhân khẽ trả lời một tiếng, đưa tay làm động tác mời, ý bảo Mộ Bạch ngồi xuống.

Mộ Bạch cũng không khách khí, tự đi tới chủ vị ngồi xuống, mới nói: “Sáu người phái Thanh Thành và Tịch Mặc chạy trốn vào trong núi kia, đều bị Nhan thiếu cung chủ đi ra ngoài bắt được. Mộ Bạch liền nghĩ, Ngoại Đường các vị đương nhiên đã không còn nguy hiểm. Nhưng trên đường Mộ Bạch hồi cung, gặp phải ám sát, đương nhiên phải bẩm báo với sư phụ mới được!”

“Cái gì?” Sắc mặt Trì Cửu Nhân đại biến, vội quan sát Mộ Bạch một lúc, rồi mới thở phào, người của Nhan thiếu cung chủ quả nhiên đã ra tay sao? Nếu như Mộ thiếu cung chủ theo Ngoại Đường xuất cung xảy ra chuyện, mình cùng đám thuộc hạ lại bình yên vô sự, chỉ sợ lửa giận của cung chủ, sẽ lập tức cháy tới trên đầu đệ tử Ngoại Đường!

Trì Cửu Nhân nói: “Mộ thiếu cung chủ không sao là tốt rồi! Kẻ nào lại to gan như vậy? Dám ở trước Bích Tâm Cung tập kích Mộ thiếu cung chủ?”

Trì đường chủ này quả nhiên là biết! Mộ Bạch nhìn thẳng vào mắt Trì Cửu Nhân, không nhanh không vội nhấp một ngụm nước trà trên bàn, nói: “Hai mươi mấy hắc y nhân che mặt kia, đã bị ta giết chết. Mộ Bạch mặc dù không biết bọn chúng, nhưng bọn chúng lại luôn miệng tự xưng là đệ tử Ngoại Đường, phụng lệnh Trì đường chủ, muốn lấy tính mạng của Mộ Bạch!”

“Nực cười!” Bao Đông Hành ở bên cạnh đột nhiên đứng dậy.

“Đông Hành!” Trì Cửu Nhân quát to một tiếng, ngăn cản lời nói tiếp theo của Bao Đông Hành.

Bao Đông Hành nhìn Trì Cửu Nhân một chút, căm giận ngồi xuống.

“Mộ thiếu cung chủ, xin ngài nhất định phải tin tưởng, Trì Cửu Nhân tuyệt đối không sai người ám sát Mộ thiếu cung chủ, Trì Cửu Nhân vẫn nhớ rõ mình là thuộc hạ của Bích Tâm Cung, Ngoại Đường tuyệt đối sẽ không làm ra loại chuyện phạm thượng này!” Trì Cửu Nhân cố nén tức giận, thành khẩn nhìn Mộ Bạch.

Sắc mặt Mộ Bạch không đổi, lẳng lặng đánh giá Trì Cửu Nhân và Bao Đông Hành, một lúc sau, mới mỉm cười, nói: “Mộ Bạch đương nhiên hiểu rõ, Trì đường chủ lúc trước luôn luôn nhắc nhở Mộ Bạch, không được tách khỏi Ngoại Đường, tự mình hành động! Cũng là Mộ Bạch đa nghi, sai lầm coi ý tốt là ác ý. Xin Trì đường chủ và Bao phó đường chủ lượng thứ. . .”

“Không dám, không dám! Mộ thiếu cung chủ cẩn thận, cũng phải. . .” Trì Cửu Nhân, Bao Đông Hành thở phào nhẹ nhõm, ánh mắt mang theo cảm kích nhìn Mộ Bạch, nói.

Ánh mắt Mộ Bạch khẽ chuyển, giống như vô ý mà nói: “Chỉ là Trì đường chủ dường như đã sớm biết nếu hôm nay Mộ Bạch đi một mình, thì sẽ gặp tập kích, thật sự là chưa đoán đã biết mà!”

“Này. . .” Sắc mặt Trì Cửu Nhân xấu hổ, lầm bầm mấy tiếng, nói không ra lời.

Mộ Bạch thấy thế, cũng không muốn bức ép bọn họ quá, chỉ nhấp nước trà trong tay, chuyển sang vấn đề khác, hỏi: “Lần tìm kiếm này, Ngoại Đường có tổn thất gì không?”

“Mộ thiếu cung chủ nói đùa rồi, nếu bảy người kia đã bị Nhan thiếu cung chủ bắt được, trong núi Nam Lĩnh này, tuy có sói gấu hổ báo, nhưng đâu có gì nguy hiểm đối với đệ tử Ngoại Đường chứ?!” Trì Cửu Nhân cúi đầu, nhẹ giọng nói.

Mộ Bạch cười cười, đứng dậy, nói: “Như vậy, nếu không có chuyện gì nữa, Mộ Bạch xin trở về Lạc Hà Điện trước!”

Trì Cửu Nhân và Bao Đông Hành đưa mắt ra hiệu với nhau, do dự không quyết, vẻ mặt phức tạp, mâu thuẫn mà nhìn bóng lưng Mộ Bạch, nhưng lại không có ai mở lời giữ lại.

Mộ Bạch đi hai bước rồi, đột nhiên quay lại, nhìn hai vị đường chủ, phó đường chủ, ý vị sâu xa nói: “Chỉ là. . . Hai vị đường chủ, hai vị thực vẫn muốn, chân ở hai thuyền mà đi tiếp như vậy sao? Vậy phải cẩn thận hai thuyền tách ra, sẽ rơi xuống nước chết đuối đó. . .”

Trì Cửu Nhân, Bao Đông Hành chấn động, ngẩng đầu ngạc nhiên nghi ngờ nhìn Mộ Bạch.

Nhưng Mộ Bạch nhìn cũng không nhìn hai người họ một chút, lập tức đi tới cửa phòng.

Trì Cửu Nhân, Bao Đông Hành thấy Mộ Bạch đã đi tới cửa phòng, nhìn nhau một chút, rồi gật đầu với nhau.

“Xin Mộ thiếu cung chủ dừng bước!” Trì Cửu Nhân bước nhanh đuổi theo, ngăn ở trước Mộ Bạch đã bước một chân ra khỏi cửa phòng.

Cuối cùng cũng quyết định dựa vào mình sao? Mộ Bạch dừng chân, mỉm cười nhìn Trì Cửu Nhân trước mặt, nói: “Trì đường chủ còn gì dặn dò?”

“Không dám nhận hai chữ dặn dò của Mộ thiếu cung chủ.” Trì Cửu Nhân quay đầu lại nhìn hai đệ tử Ngoại Đường canh phòng một chút, như có băn khoăn mà nói: “Mộ thiếu cung chủ, xin dừng lại một chút. Sự vụ mấy ngày nay của Ngoại Đường, xin hãy xem qua.”

Trong lòng Mộ Bạch hơi lạnh, ở Ngoại Đường này, Trì Cửu Nhân thân là đường chủ Ngoại Đường, còn phải kiêng dè cái gì? Chẳng lẽ người của Nhan sư huynh đã thâm nhập Ngoại Đường, có thể nào hai vị đường chủ, phó đường chủ Trì Cửu Nhân và Bao Đông Hành đã mất quyền lực không?!

Mộ Bạch nhìn Trì Cửu Nhân.

Trì Cửu Nhân liền đưa mắt ra hiệu.

Mộ Bạch trầm ngâm một lát, gật đầu đáp: “Cũng được, sư phụ lệnh cho ta quản lý Ngoại Đường, mấy ngày nay, ta lại không có thời gian xử lý, cũng hổ thẹn.”

Mộ Bạch xoay người, trở lại trong phòng, đã thấy Bao Đông Hành đi nhanh ra đại sảnh, trầm giọng quát hai đệ tử canh giữ bên ngoài cửa: “Mộ thiếu cung chủ phải tra cứu văn kiện quan trọng cơ mật của Ngoại Đường, các ngươi lui xuống, ở đây có ta canh giữ là được rồi!”

Bước chân Mộ Bạch dừng lại một chút, quay đầu thấy hai đệ tử Ngoại Đường đang vâng lời lui ra, Trì Cửu Nhân thật cẩn thận quan sát cửa phòng.

“Mộ thiếu cung chủ, mời ngồi!” Trì Cửu Nhân trở lại trong sảnh, ngồi ở cách bàn Mộ Bạch thấp giọng nói: “Mộ thiếu cung chủ, có một số việc, không phải Trì mỗ và Đông Hành có thể làm chủ được! Nói cho cùng, Trì mỗ và Đông Hành, cũng chỉ là quân cờ trong tay người ta, là trái hay phải, là tiến hay lui, tất cả cũng không thể theo ý mình. . .”

Mộ Bạch chấn động, nhíu mày nhìn Trì Cửu Nhân, nói: “Trì đường chủ và Bao phó đường chủ chính là đường chủ và phó đường chủ của Ngoại Đường! Tất cả sự vụ của Ngoại Đường đều do hai vị chủ trì, sao lại nói như vậy?”

Trì Cửu Nhân nhẹ giọng thở dài, nhìn Mộ Bạch, nhỏ giọng nói: “Mộ thiếu cung chủ có biết, vì sao địa vị của tả, hữu hộ pháp trong Bích Tâm Cung lại trên ngài và Nhan thiếu cung chủ không?”

Mộ Bạch nghi hoặc nhìn Trì Cửu Nhân, đột nhiên trong đầu loé sáng, chẳng lẽ. . .

“Không sai!” Trì Cửu Nhân nhẹ nhàng gật đầu, nói: “Ngũ đường của Bích Tâm Cung, hiện giờ Hình Đường bị Nhan thiếu cung chủ khống chế, trên tay cung chủ, thực ra chỉ có Nội Đường và Võ Đường mà thôi. . . Bí quy của Bích Tâm Cung, Ngoại Đường thuộc hữu hộ pháp bí mật quản lý, Chấp Đường lại là tả hộ pháp bí mật quản lý!”

Trong lòng Mộ Bạch trầm xuống, kinh ngạc hỏi: “Ngươi là nói. . .”

Trì Cửu Nhân khổ sở gật đầu, nói: “Năm đó trong cung đồn đại, Ngoại Đường bị Nhan thiếu cung chủ nắm giữ, thật ra lại là hành động bất đắc dĩ của tả, hữu hộ pháp vì bảo vệ một vị thiếu cung chủ duy nhất còn lại trong Bích Tâm Cung! Đó cũng là lý do vì sao năm đó Nhan thiếu cung chủ từ từ vượt quyền, cung chủ lại mặc kệ không để ý tới.”

Mộ Bạch nhớ lại thái độ đối xử với tả, hữu hộ pháp của Nhan Minh Thanh, không khỏi nghi ngờ nói: “Nhan sư huynh có biết đây là ý tứ của tả, hữu hộ pháp?”

Trì Cửu Nhân lắc lắc đầu, nói: “Nhan thiếu cung chủ đương nhiên là không biết được, nếu không, sao hắn lại đối xử với tả, hữu hộ pháp như vậy?! Bí mật này, cũng chỉ có cung chủ, tả, hữu hộ pháp, cùng đường chủ, phó đường chủ Ngoại Đường, Chấp Đường biết.”

Mộ Bạch hít sâu một hơi, nhìn Trì Cửu Nhân, hỏi: “Nếu vậy, tại sao Trì đường chủ lại đem bí mật này nói cho Mộ Bạch?”

Trì Cửu Nhân cười khổ, nói: “Đúng như lời Mộ thiếu cung chủ nói, Ngoại Đường lúc này tuy là phụng lệnh hữu hộ pháp, nhưng thực thế là loay hoay giữa ngài và Nhan thiếu cung chủ. Chỉ là hữu hộ pháp nghiêm lệnh, không được thương tổn Mộ thiếu cung chủ, đồng thời cũng phải nghe theo mệnh lệnh của Nhan thiếu cung chủ. Trì mỗ đắn đo suy nghĩ, sau này cho dù là vị thiếu cung chủ nào đăng vị, có lẽ, cũng không dung Trì mỗ và Đông Hành! Không bằng kể ngọn nguồn cho Mộ thiếu cung chủ biết, Mộ thiếu cung chủ tính tình ôn hoà, lại rộng lượng, có lẽ sẽ không làm khó Trì mỗ và Đông Hành?!”

Mộ Bạch nhẹ nhàng gật đầu, nhìn Trì Cửu Nhân, cười nói: “Trì đường chủ cứ yên tâm, trước đây Mộ Bạch không biết cơ mật trong chuyện này, đương nhiên khó tránh có chút ghi hận trong lòng, hiện giờ Trì đường chủ đã xem trọng Mộ Bạch, đem chuyện quan trọng cơ mật như vậy bẩm báo, Mộ Bạch đương nhiên ghi nhớ trong lòng, sau này tất nhiên sẽ không quên phần hậu tình này của Trì đường chủ và Bao phó đường chủ!”

Trì Cửu Nhân thở phào nhẹ nhõm, nhìn Mộ Bạch một chút, có chút không yên lòng dặn dò: “Mộ thiếu cung chủ, việc này trong lòng ngài hiểu rõ là được, nhưng nhất định không được nói cho người khác biết!”

Xem ra, vẫn cần thường xuyên qua lại Lãnh Tiêu Điện mới được! Mộ Bạch đứng lên, gật đầu đồng ý với Trì Cửu Nhân: “Xin Trì đường chủ yên tâm, việc này Mộ Bạch tuyệt đối sẽ không nói ra.”

Trì Cửu Nhân có chút kinh ngạc nhìn Mộ Bạch, hỏi: “Mộ thiếu cung chủ phải đi liền sao? Sao không ở lại thêm một lát?”

Mộ Bạch thở dài, nói: “Thật không dám giấu diếm, trong Lạc Hà Điện xảy ra chút chuyện, Mộ Bạch nóng lòng trở về điện xử lý. Hôm nay đã cùng Trì đường chủ nói rõ, bên phía Ngoại Đường, Mộ Bạch đương nhiên là yên tâm rồi, sau này Mộ Bạch cũng không tham gia vào sự vụ của Ngoại Đường, nhưng bề ngoài, xin Trì đường chủ vẫn như cũ, làm bộ một chút là được!”

Trì Cửu Nhân nghe được lời này, rốt cuộc cũng yên lòng, lộ ra ý cười, nói: “Nếu như gặp sự vụ khẩn cấp, vẫn xin Mộ thiếu cung chủ giúp đỡ nhiều hơn. . .”

“Đó là đương nhiên.” Mộ Bạch và Trì Cửu Nhân nhìn nhau cười.

※※※

Trong địa đạo âm u lạnh lẽo, Ly Thương cầm cây đuốc, thật cẩn thận chậm rãi đi tới.

Hai thiếu niên theo sát Ly Thương, cẩn thận quan sát xung quanh địa đạo, bế tức ngưng khí, tuỳ thời chuẩn bị rút kiếm chống địch!

Ba người lặng lẽ không một tiếng động, im lặng đi trong địa đạo hồi lâu, tận đến khi tới cuối địa đạo, cũng không phát hiện bất cứ nguy hiểm gì.

Ly Thương giao cây đuốc cho một thiếu niên ở phía sau, nhíu mày, đánh giá bức tường đá trước mặt, cẩn thận dùng kiếm gõ gõ, tiếng vang trầm đục biểu thị nơi này cũng không có thông đạo cửa ngầm, Ly Thương trầm tư một chút, đột nhiên ngẩng đầu, nhìn chằm chằm một khối đá màu xanh trên đỉnh đầu.

Ly Thương nhún người nhảy lên, đánh một chưởng lên mặt phiến đá xanh kia, quả nhiên đúng như dự đoán, phía trên phiến đá, không phải là mặt đất.

“Mọi người cẩn thận.” Ly Thương khẽ quát một tiếng, thanh kiếm trong tay đâm nghiêng, cắm vào vách tường đất bên cạnh, bàn tay Ly Thương chống vào phiến đá màu xanh, im lặng, chậm rãi đẩy phiến đá kia sang một bên. . .

Ánh mặt trời chói mắt, từ cửa động mở rộng kia, đột nhiên chiếu vào địa đạo tối đen.

Ba người nhóm Ly Thương nhắm mắt lại một chút, đợi khi thích ứng với ánh mặt trời này rồi, mới tắt ngọn đuốc đi.

Ly Thương cẩn thận ló đầu ra, xem xét xung quanh, lại thấy cửa ra của địa đạo này ở trong một khu rừng, bốn bề vắng lặng, rừng cây rậm rạp, cũng không nhìn ra đây là nơi nào!

Ly Thương cúi đầu, đưa mắt ra hiệu cho hai thiếu niên, lặng lẽ nhảy ra khỏi động, phi lên ngọn cây, ẩn mình vào đó, mới hơi hơi yên tâm, đưa mắt nhìn xung quanh, nhưng vẫn không biết bản thân đang ở đâu.

Ly Thương liền lướt qua các ngọn cây, chạy ra xa một chút, mới phát hiện một cung điện ánh vào trong mắt!

Đây là. . . Ly Thương kinh ngạc nhìn cung điện quen thuộc trước mắt, đây không phải là. . . Bích Lạc Điện sao? Điều này sao có thể?!

Ly Thương theo bản năng nhìn về phía bên phải, bức tường cung điện cao ngất của Thanh Hà Điện kia mơ hồ có thể nhìn thấy, nơi này lại ở bên cạnh Bích Lạc Điện gần Thanh Hà Điện!

Ly Thương âm thầm gật đầu, cũng đúng, nếu bí đạo này thật sự thông với Thanh Hà Điện, một khi bị người ta phát hiện, Nhan thiếu cung chủ chẳng phải trăm lời cũng không biện giải được sao?! Như vậy hiện giờ, có phát hiện được bí đạo, cũng không liên quan tới hắn. . .

Ly Thương cũng không ở lại lâu nữa, xoay người lách vào trong rừng.

Một mùi máu nhàn nhạt theo gió bay tới, Ly Thương kinh sợ, bước chân nhanh hơn, cũng càng thêm cẩn thận bí mật tìm tới hướng cửa vào bí đạo.

“Ngươi trở lại rồi sao? Ly tổng quản của Lạc Hà Điện!” Trên khu đất trống ở cửa vào địa đạo, hai cỗ thi thể vẫn còn chảy máu, Nhan Minh Thanh nhẹ nhàng lau vết máu trên thanh kiếm trong tay, mỉm cười nhìn về phía chỗ ẩn thân của Ly Thương.

1 thoughts on “[BHPT] – Chương 30

Thích thì dùng: (╬ ̄皿 ̄)凸 ლ(¯ロ¯ლ) (╯‵□′)╯︵┻━┻ ~(‾▿‾~ ) ≧◡≦ \(≧▽≦)/ ≧△≦ ㄟ(≧◇≦)ㄏ (≧ロ≦) (≧◡≦) ╮(╯_╰)╭ o(︶︿︶)o 〒_〒 o(╥﹏╥)o ╭(╯^╰)╮ Σ( ° △ °|||) ♉( ̄▿ ̄)♉ ⊙﹏⊙(*´▽`*) ♥‿♥ ◔_◔ o(>﹏﹏<)o (^з^)-☆ O(∩_∩)O (づ  ̄ ³ ̄)づ~♥