[BHPT] – Chương 102

Bích huyết phệ tình 102

Tác giả : Ma yên

Editor : dongphuongphonglinh

Beta: toujifuu

 

 

Sức mạnh trên người cực kỳ nặng nề, ép cho xương cốt dường như cũng phát ra tiếng “rắc rắc” nho nhỏ. Nhưng người phía trên cũng không chú ý, mà người phía dưới cũng chẳng lưu tâm.

Đau đớn mơ hồ trong xương cốt và nỗi khổ chia ly trong lòng đan xen nhau, Ly Thương ưỡn ngực, càng để cơ thể xâm nhập vào hàm răng sắc bén sâu hơn, hai tay ôm lấy Mộ Bạch trên người, cố gắng kéo gần.

Phát hiện nam nhân dưới thân lặng lẽ tách hai chân ra, Mộ Bạch không chút khách khí chen vào, chống bộ vị đã trướng đến phát đau của mình lên nơi tư mật của nam nhân nhẹ nhàng cọ xát.

Bàn tay di chuyển bên hông liên tục đi xuống, Ly Thương thở khẽ một tiếng, nhưng khi Mộ Bạch đột nhiên khép chặt hàm răng thì liền biến thành tiếng thở dốc nặng nề. Mộ Bạch nóng rực, bản thân cũng nóng như lửa, hai người ôm nhau, nhiệt độ nóng rực đáng sợ này dường như làm tan chảy tất cả mọi thứ, khiến người ta không còn tinh lực suy nghĩ đến những chuyện khác nữa.

Nắm thật chặt y phục phía sau lưng của người phía trên, Ly Thương hít sâu, ưỡn eo nâng mông, để ngón tay đang bị giường đá ngăn cản kia thuận lợi trượt vào trong khe hở giữa mông.

“Ưm. . .” Bất ngờ phát hiện, tại những nếp uốn khít chặt kia có một dây xích lạnh lẽo hoàn toàn trái ngược với nhiệt độ cơ thể nóng rực, Mộ Bạch ngừng một chút, từ trước ngực nam nhân ngẩng đầu lên: “Sao vẫn còn ở đây? Những ngày qua tình huống đặc biệt, ngươi có thể lấy ra để tiện hành động mà.”

Ly Thương thở dốc, quan sát kỹ vẻ mặt Mộ Bạch đang kề sát, ngẩng đầu, tiến sát lại, nhẹ nhàng hôn lên đôi môi đỏ nhạt kia: “Cung chủ yên tâm, hàng ngày thuộc hạ có lấy ra rửa sạch.”

“Bản cung không có ý đó.” Mộ Bạch nhíu mày, hung hăng cắn lên đôi môi mềm mại đã đưa tới cửa.

“Ưm. . .” Ly Thương đau đớn hừ một tiếng, nhưng giữa chân mày cũng không thấy chút đau đớn nào, trái lại mặt càng đỏ hơn.

Đong đưa thắt lưng, để nơi bí ẩn của mình và vật cứng rắn cách hai tầng vải kia nhẹ nhàng cọ xát, Ly Thương cũng không ngửa đầu rời đi, ngược lại càng ôm chặt hơn, để hai đôi môi kề sát, nhìn vào đôi mắt dùng sự cứng nhắc để che giấu ân cần, nói: “Đó là thứ cung chủ ban cho thuộc hạ, thuộc hạ. . . Không muốn lấy ra. . . Hơn nữa, mấy năm nay cũng đã quen rồi, cũng không gây trở ngại đến chuyện đi lại bình thường.”

Giọng nói trầm thấp hàm chứa ý vị đặc biệt của nam nhân, cùng hơi thở khô nóng phả vào mũi miệng, Mộ Bạch chỉ cảm thấy lồng ngực nóng rực, há miệng hung hăng cắn lên đôi môi không an phận đang nhẹ nhàng cọ cọ mình kia.

“Ưm. . . A. . .” Tiếng rên đau đớn tràn ra từ đôi môi bị cắn rách của nam nhân, nhưng thân thể dưới thân lại càng kề sát hơn.

Mộ Bạch biết rõ là không nên, nhưng vẫn nhịn không được cười khẽ ra tiếng.

Dường như bị tiếng cười kia kích thích, nam nhân có chút thẹn quá hóa giận, há miệng, hung hăng cắn xuống, nhưng khi chạm vào chiếc lưỡi mềm mại trong miệng thì lại không nỡ mà giảm lực, nhẹ nhàng liếm liếm lên chiếc lưỡi mềm mại kia, cẩn thận kiểm tra xem có bị mình làm bị thương không.

“Ư. . .” Khi đầu lưỡi kia liếm xuống dưới lưỡi, cảm giác ngứa ngáy tê dại lập tức truyền tới, trong lòng Mộ Bạch mềm nhũn, thả lỏng răng, liếm liếm cánh môi bị mình cắn chảy máu.

Cho dù là lúc này, ngươi cũng không nỡ thương tổn ta sao? Mộ Bạch nhìn ánh mắt của nam nhân, tận đến khi nam nhân giống như trốn tránh mà nhắm đôi mắt tràn đầy thâm tình kia lại.

Hơi nâng thắt lưng lên một chút, cố gắng kiềm chế kích động muốn lập tức ăn sống nuốt tươi nam nhân. Mộ Bạch ngửa đầu thở ra một hơi, rồi lại cúi đầu, động tác đã dịu dàng mềm mại hơn.

Vô cùng dịu dàng liếm liếm cánh môi lại chảy máu kia, rồi ngậm vào trong miệng, nhẹ nhàng liếm mút. Nhấc hai đầu gối đã tách ra của nam nhân lên, vòng lên hông mình.

Thấy nam nhân có chút kinh ngạc mở mắt ra, Mộ Bạch cười khẽ, di chuyển răng môi, nhắm mắt lại, nghiêm túc hôn nhẹ lên cánh mũi, mi tâm, trên trán của nam nhân.

Có lẽ chưa bao giờ có động tác dịu dàng, khiến nam nhân có chút lo sợ, thân thể dán chặt vào mình hơi cứng lại. Mộ Bạch khẽ vuốt ve thắt lưng nam nhân, từng chút từng chút một, tận đến khi nam nhân thả lỏng một lần nữa.

Trở lại trên môi nam nhân, ngậm lấy hai cánh môi mềm mại cẩn thận thấm ướt, rồi mới vươn lưỡi, tham nhập vào đôi môi hé mở, liếm lên hàm răng chỉnh tề, trượt qua khoang miệng ấm áp, dây dưa với chiếc lưỡi mềm mại, rồi cùng đẩy lên phía trên mẫn cảm trong miệng nam nhân. . .

Ly Thương nhíu mày, vì đụng chạm dịu dàng đột ngột này mà khó hiểu, khó chịu. Cánh tay đặt dưới thắt lưng mạnh mẽ ôm cánh mông lên cao, ngón tay chen vào giữa hai chân cũng không còn lực đạo giống lúc trước, chỉ nhẹ nhàng dán lên da thịt, nhẹ nhàng vuốt ve phân thân đã cứng lên từ lâu. . . Giống như đối xử với một vật báu dễ vỡ, chăm sóc cẩn thận như vậy, lại giống như không gãi đúng chỗ ngứa, khiến dục hỏa trong cơ thể càng tăng cao.

Dịu dàng khó có được này, khiến Ly Thương lớn gan nâng người lên, hơi dùng sức co hai chân lại, bộ vị tư mật lại dán lên vật nóng rực đã tách ra kia. Ly Thương đưa một tay ra, cách một lớp vải nắm lấy bàn tay đang nhẹ nhàng vuốt ve mình, dùng sức chuyển động, thân thể kề sát cũng không an phận mà cọ xát thân thể đã sớm nóng rực ở phía trên. . .

“Hử?” Có chút bất ngờ buông môi lưỡi nam nhân ra, ngẩng đầu lên, thấy nam nhân đỏ mặt, Mộ Bạch dường như đã hiểu ra gì đó, thở nhẹ ra —— từ lúc ở trong Bích Tâm Cung, thì đã nên biết, nam nhân dưới thân tuy rằng tự nguyện hầu hạ, nhưng rốt cuộc vẫn là một nam nhân, dịu dàng cẩn thận như vậy, có lẽ nữ nhân sẽ rất vui vẻ, nhưng đối với một nam nhân giống như sói mà nói, lại là một loại giày vò khó tả khác. . .

Sói. . . Từ trước tới nay đều làm bạn với máu tanh, càng kích tình, thì lại càng. . .

Đột nhiên ưỡn thẳng lưng, dùng vật cứng rắn của mình đẩy vào giữa hai chân kề sát của nam nhân, Mộ Bạch cầm lấy bàn tay nóng rực của nam nhân nhấc lên, trong tiếng “roạt”, từng miếng vải nhỏ bay ra, đẩy bàn tay của nam nhân ra, lòng bàn tay hạ xuống, bao lấy phần đỉnh ẩm ướt của nam nhân, hơi dùng sức xoa xoa.

“Phù. . .” Thân thể nằm ngửa của Ly Thương nảy lên một chút, hơi hé mắt, nhìn vẻ mặt Mộ Bạch một chút, rồi mới nhắm lại.

Là vì mình đã từng ra lệnh sao? Dù là lúc này, cũng chỉ có tiếng hít thở hoảng loạn. . . Mộ Bạch yêu thương hôn lên cần cổ run rẩy của nam nhân, liến lên nhũ lạp đã cứng như đá từ lâu, hàm răng nhẹ nhàng cọ xát, rồi dần dần tăng lực lên. . .

“. . .” Cảm giác đau đớn quen thuộc từ lồng ngực truyền tới, không có nhục nhã và hành hạ đã từng trải qua, vào lúc này tại đây chỉ là lấy lòng và âu yếm thật tâm thật ý. . . Thân thể Ly Thương hơi giật giật, phân thân đã cứng lên từ lâu khi được lòng bàn tay nắm chặt dùng sức cọ xát, thì nảy mạnh lên. . .

Năm ngón tay trên lưng đột nhiên co lại, móng tay cứng rắn xuyên qua vải vóc, đâm vào lưng hơi đau. Mộ Bạch nhíu mày, giống như cảnh cáo mà cắn một cái lên nhũ lạp trong miệng, quả nhiên năm ngón tay trên lưng thả lỏng, có chút cứng ngắc đặt ở trên lưng.

Lòng bàn tay di chuyển một chút trên phần đỉnh càng lúc càng ẩm ướt, Mộ Bạch hừ hừ hai tiếng, thả tay ra, nhưng lại vươn một ngón tay ấn lên cửa ra bị chiếc chuông nhỏ lấp kín.

“Muốn bắn sao? Bản cung cũng chưa làm gì mà.” Đầu ngón tay cọ xát chiếc chuông vàng, phát ra một chút nội lực, cẩn thận khống chế chuông nhỏ, chậm rãi chuyển động trong lỗ nhỏ kia, Mộ Bạch tỉ mỉ quan sát vẻ mặt của nam nhân, để nếu thấy một chút khổ sở, thì sẽ lập tức chậm lại.

“Ưm. . . Ưm ưm. . .” Ly Thương liều mạng ngửa đầu ra sau, chiếc chuông chuyển động trên lỗ nhỏ mỏng manh, trong khe hở nhỏ bé yếu ớt như vậy khiến người ta cảm thấy sợ hãi, nhưng lại càng tăng thêm sự chú ý đến mỗi lần chiếc chuông chuyển động, mà chuyển động như vậy, lại khiến kích tình bị ngăn ở cửa ra có hy vọng được xông ra. Nhất thời, Ly Thương vừa sợ hãi, vừa chờ mong, bất giác lại càng chú ý tới động tĩnh của chuông nhỏ kia. . .

“Thoải mái sao?” Mộ Bạch thấy phản ứng của nam nhân, cũng yên lòng, càng phát ra nhiều nội lực hơn, để chuông nhỏ kia bắt đầu chuyển động nhanh hơn, ngón tay rút chuông nhỏ ra một nửa, rồi lại chậm rãi ấn vào. . .

“Ư!” Cảm nhận thấy chuông nhỏ rời đi, nhiệt tình tích góp từ lâu điên cuồng lao tới, lại bị chuông nhỏ cứng rắn ép về, khoái cảm trùng kích qua lại đã đạt tới một mức độ chưa từng có từ trước tới nay, Ly Thương chỉ có thể cắn chặt môi, đem tiếng kêu và lời cầu xin cùng tiếng rên rỉ và sung sướng khóa ở trong miệng.

Thấy nam nhân đã trướng đến khuôn mặt cũng cứng lại, cả người đỏ lên, da thịt trên vai và tay cũng nổi lên, trong lòng Mộ Bạch biết nam nhân đã nhẫn nại đến cực hạn, nếu ngăn nữa, e là sẽ có tổn hại, vì vậy nhấc ngón tay lên, rút chuông nhỏ kia ra. . .

“A. . .” Tiếng kêu thoải mái tràn ra khỏi đôi môi đã bị cắn chảy máu, toàn thân Ly Thương cứng ngắc, vẫn duy trì tư thế quấn trên người Mộ Bạch, cổ ngửa cao, hai mắt mở to. . .

Mộ Bạch thả lỏng tay, cúi người xuống, đặt nam nhân trên giường, vội vã xé rách đai lưng bên hông, thừa dịp nam nhân đang thất thần trong cao trào, nhanh chóng rút ngọc khí ra, hung hăng đâm tính khí nhẫn nại đã lâu của mình vào.

“Ư. . . A. . .” Đôi môi chưa kịp khép lại lập tức tràn ra những tiếng rên rỉ đứt quãng, tính khí to lớn giống như cây sắt nóng kia đâm đến tận cùng, quen thuộc liên tục va chạm vào nơi mẫn cảm trong cơ thể! Toàn thân Ly Thương co quắp, phân thân vừa mới phát tiết lại giật giật phun ra dịch thể trong suốt.

“Thế nào?” Bụng dưới của Mộ Bạch dán chặt vào nam nhân, ép chặt phân thân đang run rẩy phun dịch thể trong suốt kia giữa hai người, rồi nâng người lên, hai khuỷu tay đặt trên giường chống đỡ thân thể, mỗi tay nắm lấy một bên nhũ lạp, phối hợp với hạ thể đang chuyển động điên cuồng, ra sức xoa nắn. . .

“Ư!” Liều mạng cắn chặt răng, nuốt tiếng kêu đã ra tới miệng về lại trong cổ, Ly Thương chỉ cảm thấy dục hỏa vừa hạ xuống từ trong cao trào, trong từng lần từng lần va chạm vào trong thân thể mẫn cảm, lại bay tận mây xanh một lần nữa. . .

Chưa bao giờ trải qua như vậy, không đợi kích tình giảm xuống, lại châm lên sung sướng lần nữa, so với bất kỳ lần quan hệ nào trước đây lại càng khiến người ta khó nhịn và mong chờ. Ly Thương giống như người chết đuối, chỉ có thể ôm chặt lấy Mộ Bạch trên người, nhưng cao trào qua đi, thân thể được kích thích lần nữa dường như không còn chút sức lực nào, ngay cả giãy giụa một chút cũng không làm được, giống như thịt trên thớt, bị xử lý thế nào cũng không phải do mình.

Nội bích nóng rực liên tục co rút, nhưng lại bị tính khí của mình cứng rắn tách ra, đâm vào nơi sâu nhất. Mỗi lần va chạm vào chỗ sâu nào đó trong thân thể nam nhân, nội bích mềm mại bị tách ra kia liền giống như vật sống bị đâm một đao, giống như giãy dụa mà dây dưa, ý đồ quấn chặt hung khí của mình ở nguyên đó. . .

Mộ Bạch gần như say mê, càng lúc càng tăng sức rút ra đâm vào, vô ý ngước mắt, lại thấy vẻ mặt gần như là nghiến răng nghiến lợi của nam nhân! Có chút yếu đuối, có chút hung ác, vừa sung sướng lại vừa quật cường ẩn nhẫn. . .

Mộ Bạch mỉm cười, đã rất lâu rồi không nhìn thấy nam nhân lộ ra dáng vẻ bản tính như vậy, từ lâu, giữa hai người luôn là dối lòng, kiềm chế nhẫn nhịn. . .

Dứt khoát thả lỏng khuỷu tay, giao trọng lượng cơ thể cho bụng dưới đang dán chặt của hai người, và hai chân đang quỳ ở bên người nam nhân. Khi nam nhân bị trọng lượng bất ngờ này ép ra một tiếng kêu đau, thì Mộ Bạch chống người dậy, ôm theo hai chân nam nhân quấn ở sau lưng và thân dưới, đứng thẳng lên, tư thế như vậy, giúp Mộ Bạch càng đâm vào sâu hơn, cũng thả lỏng sức lực và trọng lượng cơ thể, liên tục va chạm. . .

“. . .” Há miệng, theo bảo năng hít từng hơi dài, Ly Thương chỉ cảm thấy vật cứng nóng trong cơ thể như muốn đâm thủng mình, cũng không thể suy nghĩ tới thứ khác nữa. . .

Tình dục kịch liệt cũng khiến Mộ Bạch không có tâm tư mở miệng nói đùa nữa, chỉ lo cắn răng, liên tục đâm vào chỗ sâu nhất trong thân thể nam nhân, cọ xát một lúc, huyệt khẩu khít chặt cũng dán lên phần gốc phân thân, không còn chút nào lộ ra bên ngoài, nhưng Mộ Bạch luôn cảm thấy hẳn là có thể thâm nhập sâu hơn một chút, oán hận rút ra, rồi lại hung hăng đâm vào. . .

“Ư. . . Ưm. . .” Nam nhân thất thần rên rỉ một tiếng, cơ bắp trên bụng co lại, phân thân đã phát tiết mấy lần lại bắt đầu run rẩy, tràn ra những giọt nước trong suốt.

Mộ Bạch rút ra, rồi lại hung hăng đâm vào. . . Lập tức bị nhiệt độ cao đến không tưởng ở chỗ sâu trong thân thể nam nhân bao chặt lấy. Nam nhân dùng cả tay và chân ôm chặt lấy Mộ Bạch, toàn thân cứng ngắc như đá, phân thân kẹp giữa hai người rốt cuộc cũng run lên, phun ra một dòng dịch thể hơi trong suốt. Nội bích mềm mại kia cũng đột nhiên co rút lại, hung hăng chèn ép phân thân của Mộ Bạch. Mộ Bạch trở tay không kịp, ngay cả kiềm chế cũng không kịp, liền bị co rút và thít chặt cực lực này của nam nhân ép bắn ra dịch thể nóng bỏng kích tình. . .

1 thoughts on “[BHPT] – Chương 102

Thích thì dùng: (╬ ̄皿 ̄)凸 ლ(¯ロ¯ლ) (╯‵□′)╯︵┻━┻ ~(‾▿‾~ ) ≧◡≦ \(≧▽≦)/ ≧△≦ ㄟ(≧◇≦)ㄏ (≧ロ≦) (≧◡≦) ╮(╯_╰)╭ o(︶︿︶)o 〒_〒 o(╥﹏╥)o ╭(╯^╰)╮ Σ( ° △ °|||) ♉( ̄▿ ̄)♉ ⊙﹏⊙(*´▽`*) ♥‿♥ ◔_◔ o(>﹏﹏<)o (^з^)-☆ O(∩_∩)O (づ  ̄ ³ ̄)づ~♥