Phá Đạo – Q5 Chương 189

Quyển V Tích Hoang

Chương 189 Tiêu chuẩn hóa và tự động hóa

Tác giả: Thương Tích

Editor: Toujifuu

Khi trong tin tức của Kênh Thứ Nhất xuất hiện từng người lại từng người “Triệu Tiến”, thì năm đại môn phái liên hợp chống lại “hộ tịch tuyến đôi” rốt cuộc cũng chịu đựng không nổi.

Lần trước, chưởng sự năm đại môn phái bọn họ tụ lại với nhau, là bởi vì dưới mấy phen giao thủ, tuyến Tây vẫn lũng đoạn gần như toàn bộ nguồn tiêu thụ linh vật của Huyết Bồn Khẩu, bức cho bọn họ không thể không liên hợp với nhau.

Cuối cùng dưới sự đề nghị của Chu Tiến Tài, bọn họ thông qua chính sách “hạn chế đổi”. Lúc đó, cả đám bọn họ tin tưởng tràn đầy, cảm thấy mặc cho tuyến Tây càn rỡ bá đạo thế nào đi nữa thì cũng tuyệt đối không có khả năng rút lui toàn thân dưới sự liên hợp bao vây tiễu trừ của năm phái bọn họ, huống chi, biện pháp “hạn chế đổi” của Chu Tiến Tài, đã đường hoàng lại có thể nắm giữ mạch máu của đối phương, người đông thế mạnh cộng thêm diệu kế bậc này, bọn họ làm sao không tin tưởng tràn đầy?

Khi mọi chuyện bắt đầu cũng giống như bọn họ lường trước, tình cảnh đó, khi thấy Hình Minh Lượng phẫn uất cuồng nộ lại không thể không đồng ý sách lược “hạn chế đổi”, thì trong lòng chưởng sự năm phái bọn họ, ai mà không mừng như điên, Chu Tiến Tài làm người khởi xướng, thì vẻ đắc ý càng sâu!

Mà tất cả cũng chính như bọn họ dự đoán, sau khi hạn chế không cho phép đổi thủ cấp mà người khác chém, thì ngay sau đó chính là doanh số linh vật tuyến Tây rớt điên cuồng, linh vật của năm phái còn lại tuy không xuất hiện tăng mạnh, nhưng rốt cuộc cũng ngừng xu hướng suy tàn bấy lâu nay, thoáng có tăng trở lại, tình thế lập tức tốt hơn.

Nhưng bọn họ trăm triệu lần không ngờ, Hình Minh Lượng thế mà phát rồ như thế, vậy mà đưa ra đề nghị đại nghịch bất đạo như “hộ tịch tuyến đôi”, lại lần nữa quấy lên mưa gió cho toàn bộ Huyết Bồn Khẩu.

Tới mức này rồi, nếu Hình Minh Lượng đã dám không cố kỵ đồng minh giữa sáu phái mà trực tiếp xé thể diện, thì bọn họ còn cần suy xét điều gì nữa?

Vì thế không hẹn mà cùng, “hộ tịch tuyến đôi” trực tiếp lọt vào sự phản kích nhanh chóng của năm phái còn lại.

Thế nhưng, dù là Chu Tiến Tài tức giận nhất, tàn nhẫn nhất giữa bọn họ thì cũng không ngờ tới, sau khi xé rách da mặt, vốn tưởng rằng cục diện giằng co thắng bại năm – năm, thế mà lại bị hủy bởi vật nhỏ cỡ bằng bàn tay trước mắt gã đây.

Trên món đồ nhỏ đó lại truyền tới một hồi âm thanh phiền lòng:

“……Tin tức mới nhất của bản kênh, trước mắt tu sĩ tiến vào chiến trường trong tuyến Tây tổng cộng có hơn ba vạn người, mà trước khi ‘hộ tịch tuyến đôi’ được thực thi, thì tu sĩ đăng ký trong danh sách toàn bộ tuyến Tây cũng mới chỉ hơn hai vạn ba ngàn người. Hiện tại cách lúc năm chiến tuyến còn lại công bố kỳ hạn ba ngày đã qua nửa tháng, nói cách khác, ít nhất có gần một vạn tu sĩ lựa chọn không trở lại chiến tuyến tương ứng vốn dĩ của bọn họ nữa……”

Không thể nghi ngờ tin tức truyền ra trong vật nhỏ này khiến chưởng sự năm môn phái giữa hiện trường càng thẹn quá hóa giận, không biết vị nào, hoặc mấy vị nào trong bọn họ không thu liễm được cơn tức giận, chợt nghe thấy một tiếng “Rắc” lanh lảnh vang lên, Máy thu thanh nho nhỏ kia đã vỡ vụn thành mấy mảnh.

Chu Tiến Tài mang nét mặt âm độc nhìn Dương Thư của Diệu Tư thư viện.

Dương Thư lạnh lùng nói: “Làm sao? Chỉ là một món đồng nát nho nhỏ mà thôi, hiện giờ chúng ta tổn thất nhiều linh thạch như thế, Chu chưởng sự còn tiếc rẻ một món đồng nát nho nhỏ như thế?”

Dựa vào giá cả rẻ bèo đến mức đê tiện của pháp khí nhỏ này mà nói, thì trong mắt những đại nhân vật ở Huyết Bồn Khẩu đây, đương nhiên không đáng nhắc tới.

Chu Tiến Tài lại lộ ra một nụ cười lạnh lẽo: “Ha, có lẽ tới hiện tại rồi mà ngươi vẫn chưa hiểu ra, chúng ta đều thua bởi món ‘đồ đồng nát’ mà ngươi khinh thường đó.”

Dương Thư ngẩn ra.

Chu Tiến Tài xoay người nói với Liên Bình Giang của Lan Chu Minh: “Liên đạo hữu, trong chúng ta có lẽ chỉ có ngươi hiểu biết luyện khí nhất, ngươi không ngại nói xem, thứ này rốt cuộc thế nào?”

Liên Bình Giang phất tay áo lên, những bộ phận chia năm xẻ bảy kia tự động rơi vào trong tay ông ta: “Thứ này không hề đơn giản, bất kể là trận pháp được khắc bên trong, hay công nghệ chế tạo, có lẽ không phải do tu sĩ luyện khí bình thường chế thành.”

Sau đó ông ta nhíu mày thật sâu, có vẻ cực kỳ hoang mang.

Dương Thư nói: “Chỉ là một pháp khí truyền âm thôi, dù lợi hại cỡ nào thì có làm sao?”

Liên Bình Giang lại lắc đầu nói: “Pháp khí đơn giản cỡ nào cũng cần tiêu hao linh thạch để chế tạo, dựa vào kết cấu phức tạp của pháp khí này, ta thật sự nhìn không ra được vì sao giá cả của nó sẽ rẻ như thế……”

Chu Tiến Tài đột nhiên hỏi: “Nếu để Lan Chu Minh tạo một pháp khí tương tự thì sao?”

“Nếu chỉ tạo một pháp khí tương tự, thì dựa vào nhiều tông sư luyện khí của Lan Chu Minh ta, đương nhiên không có nửa vấn đề,” sau đó ông ta liếc nhìn Chu Tiến Tài một cái thật sâu: “Thậm chí đồng thời tạo ra rất rất nhiều để có thể bao trùm toàn bộ Huyết Bồn Khẩu cũng không nói chơi, Lan Chu Minh ta đã từng trải qua bao nhiêu lần Tinh Triều, pháp khí phức tạp như Lan Chu mà Lan Chu Minh bọn ta còn có thể chế tạo được mấy trăm hơn một ngàn chiếc trong vòng thời gian ngắn ngủi, huống chi món đồ nho nhỏ này.”

Theo câu trả lời của Liên Bình Giang, thì hiển nhiên ông ta hiểu hàm nghĩa câu hỏi của Chu Tiến Tài: Thay vì nói lần này bọn họ thua trên tay Hình Minh Lượng, thì không bằng nói rằng đã thua trên người món đồ gọi là “Máy thu thanh” này.

Bọn họ ai cũng không ngờ, một vật nhỏ thoạt nhìn không có tác dụng gì như thế, vậy mà có thể phát huy ra uy lực to lớn như thế, nếu không có một cái lại một cái chương trình phỏng vấn, một cái lại một cái “Triệu Tiến” không ngừng xuất hiện, thì rốt cuộc có bao nhiêu tán tu dám mạo hiểm từ bỏ tông môn vốn dĩ để đi lựa chọn tuyến Tây…… Thật sự rất khó nói.

Mà hiện tại tất cả đã xảy ra, nhiều lời vô ích. Đám chưởng sự bọn họ đều là người thiết thực, việc cấp bách là làm sao giải quyết vấn đề.

Cho nên mới có một hỏi một đáp giữa Chu Tiến Tài và Liên Bình Giang.

Trong những câu nói của Liên Bình Giang, hiển nhiên từ kỹ thuật mà nói, Lan Chu Minh muốn làm được tất cả việc đó hoàn toàn không phải vấn đề lớn, nhưng mà, Chu Tiến Tài lại phát hiện, Liên Bình Giang sau khi nói xong những lời đó thì giữa mày lại không có nửa biểu cảm thả lỏng.

Trong lòng gã khẽ động: “Nếu Lan Chu Minh cũng có thể tạo……”

Không đợi gã nói xong, Liên Bình Giang hỏi: “Hình như pháp khí này ở tiền tuyến chỉ cần hai thủ cấp, cũng tức là hai viên linh thạch?”

Chu Tiến Tài gật đầu, Liên Bình Giang thở dài một hơi, cười khổ: “Lan Chu Minh ta có thể dễ dàng làm ra thứ này, nhưng không làm ra được với chỉ hai linh thạch.”

Mọi người ở đây đều ngẩn ra.

Lan Chu Minh…… Đó chính là tông môn luyện khí lợi hại nhất trong Tu chân giới, bọn họ mà còn không làm được sao? Sao có thể?

Sự chua xót trong nụ cười của Liên Bình Giang càng đậm: “Nếu nói chế tạo đại pháp bảo kinh thiên động địa, Lan Chu Minh ta tuyệt đối sẽ không dễ dàng nhận thua, nhưng dùng hai linh thạch để làm vật nhỏ này, Lan Chu Minh ta quả thật không làm được.”

Dương Thư nhíu mày nói: “Nếu Lan Chu Minh mà còn không làm được, ta không tin Hình Minh Lượng kia chỉ dựa vào sức bản thân lại có thể làm được —— Ta rất hiểu biết, đồ mà Bích Nguyệt Thành cho ông ta hữu hạn vô cùng, sau khi Vu phó thành chủ thất thế, ông ta ở trong Bích Nguyệt Thành không có đồng minh gì, tuyệt đối không có khả năng làm được chuyện mà Lan Chu Minh cũng không làm được!”

Mấy chưởng sự tập trung tinh thần suy nghĩ tỉ mỉ, cảm thấy Dương Thư nói có lý, trong lòng đều càng thêm căm giận: “Hình Minh Lượng đó thật sự hiểm ác đến cực điểm, thế mà sớm đã chôn giấu hậu chiêu bậc này —— Lỗ vốn cũng muốn trải Máy thu thanh khắp Huyết Bồn Khẩu, dụng tâm hiểm ác quả thực khó có thể tưởng tượng!”

Trong tiếng thóa mạ này, chỉ có Chu Tiến Tài lắc đầu: “Sợ rằng sẽ không như vậy. Chúng ta còn không hiểu biết Hình Minh Lượng kia sao, lúc đó, chúng ta vẫn chưa dùng ra sách lược hạn chế đổi, ông ta đã sĩ diện lại cố chết muốn linh thạch, sao lại dễ dàng vì một cảnh tượng chưa chắc xuất hiện mà lỗ lượng lớn linh thạch? Trong đây, chắc chắn ông ta có lợi nhuận!”

Nếu để Hà Thế Minh nghe được phen phán đoán suy luận chém đinh chặt sắt này của Chu Tiến Tài, thì nhất định sẽ bái phục sát đất: Quả nhiên hiểu biết ngươi nhất vĩnh viễn là kẻ địch.

Liên Bình Giang vẫn còn nghi ngờ: “Nếu đúng như ngươi nói, ta thật sự không tưởng tượng ra được, dựa vào năng lực của Hình Minh Lượng sẽ làm được như thế nào, ta xem trận pháp được khắc nơi này và thủ đoạn luyện chế pháp bảo, đều không phải loại phức tạp, nhưng Lan Chu Minh ta dù làm không lời một xu thì cũng ít nhất cần năm linh thạch, Hình Minh Lượng…… có thể làm được?”

Chu Tiến Tài bình tĩnh nói: “Lan Chu Minh không làm được không đại biểu Hình Minh Lượng không làm được.”

Liên Bình Giang muốn mở miệng cãi lại, Chu Tiến Tài đã bổ sung: “Ngươi đừng quên, không chỉ ‘Máy thu thanh’ này, trong tuyến Tây, đan dược, phù chú, đều là giá cả rẻ như thế, Hình Minh Lượng lỗ một loại thì còn thuyết phục, nhưng ông ta có thể lỗ hết mọi thứ sao? Dù Hình Minh Lượng ngã hỏng óc mới có thể nhất thời làm thế…… Nhưng Hình Minh Lượng ông ta có nhiều linh thạch như vậy sao? Lỗ nổi được sao? Lúc trước ông ta đã bán cho toàn bộ Huyết Bồn Khẩu đó!”

Lời này của Chu Tiến Tài khiến Liên Bình Giang á khẩu không trả lời được, các tu sĩ khác cũng không thể không thừa nhận rằng, Chu Tiến Tài nói rất có sức thuyết phục, có lẽ…… Hình Minh Lượng thật sự có thể dùng một giá cả rẻ đến khủng bố để chế tạo những linh vật kia, nếu không thì hoàn toàn không có cách nào giải thích được tất cả.

Nhưng nhìn đến biểu cảm buồn rầu nghĩ mãi không thông của Liên Bình Giang, lúc này mọi người ở đây mới cảm thấy sâu sắc rằng, cho tới nay, hình như bọn họ đã có chút xem nhẹ độ khó sau lưng việc tuyến Tây bán linh vật với giá thấp.

Tới hiện giờ, các tu sĩ ở đây mới lờ mờ hiểu được một đạo lý, chế tạo pháp bảo tinh mỹ cấp cao là kỹ thuật, mà dùng một cái giá cực thấp để làm ra một pháp bảo rẻ tiền…… cũng là kỹ thuật, hơn nữa là một kỹ thuật thuộc lĩnh vực khác mà bọn họ chưa từng hiểu biết.

Bất kể Hình Minh Lượng có loại kỹ thuật và trình độ nào, thì vấn đề bày ở trước mắt là dù sao cũng phải có một phương pháp giải quyết:

“Chu chưởng sự, lúc trước sách lược hạn chế đổi là do một tay ngài mưu tính, hiện giờ với cục diện này, chúng ta phải làm thế nào cho phải?”

Đối với thế cục mà cuối cùng đã có thể khống chế được năm phái liên hợp, Chu Tiến Tài không thấy vui bao nhiêu, gã thở dài: “Ta vốn trông cậy vào việc bên phía Liên đạo hữu có thể cho một câu trả lời tốt đẹp…… Nhưng như hiện giờ……”

Dương Thư nhịn không được nói: “Dù Lan Chu Minh không thể làm ra ‘Máy thu thanh’ rẻ như vậy thì sao? Chúng ta dùng giá cao hơn chút vẫn có thể tạo có thể bán!”

Thanh âm Chu Tiến Tài trầm thấp, nói: “Việc ta lo lắng không chỉ chuyện này,” Gã nhìn lướt qua tất cả chưởng sự ở đây: “Từ đầu đến cuối chúng ta không cách nào hoàn toàn xoay chuyển được thế cục, nguyên nhân căn bản nhất là vì linh vật tuyến Tây quá rẻ, được đám tán tu thật tình tiếp thu. Mà linh vật trong môn phái chúng ta, thì các vị đều hiểu rõ trong lòng. Hiện giờ, thủ đoạn có thể dùng thì chúng ta đã dùng hết rồi, nếu muốn đấu tiếp nữa, sợ rằng chỉ có thể đối đầu trực diện, đọ sức mặt đối mặt chân chính trên linh vật.”

Mấy người suy nghĩ sâu xa một lúc sau thì không thể không thừa nhận rằng, sức phán đoán đối với thế cục của Chu Tiến Tài quá chính xác, linh vật tuyến Tây được tất cả tu sĩ Huyết Bồn Khẩu yêu thích mới là căn cơ để Hình Minh Lượng quậy gió quấy mưa bấy lâu nay.

Thanh âm Chu Tiến Tài âm hàn như kết băng: “Ta không biết chư vị đạo hữu phán đoán tình thế như thế nào, ít nhất theo ý ta, hiện giờ trận đấu với tuyến Tây đã không còn liên quan đến ân oán cá nhân nữa, nếu Hình Minh Lượng dám làm ra ‘hộ tịch tuyến đôi’, thì đã đạp năm phái còn lại chúng ta dưới lòng bàn chân ở trước mặt mọi người Tu chân giới rồi. Không vì ích lợi, chỉ vì thể diện Đại Tuyết Cung ta, thì ta cũng tuyệt đối không tha cho ông ta!”

“Hình Minh Lượng đã dùng linh vật giá rẻ để dựng thân, thì ta muốn hoàn toàn đánh sập ông ta ở ngay chỗ ông ta dựng thân! Nếu chúng ta có thể lật tung chỗ ông ta dựng thân, nắm chặt vận mệnh của ông ta, hủy diệt căn cơ của ông ta, thì mặc cho Hình Minh Lượng cáo già xảo quyệt âm hiểm xảo trá cỡ nào cũng tuyệt đối không có khả năng xoay người được nữa!”

Căn cơ không còn, thì mặc cho Hình Minh Lượng có thủ đoạn thông thiên cỡ nào, cũng tuyệt đối không chơi ra được trò gì khác.

“Hiện giờ năm phái chúng ta đều ở Huyết Bồn Khẩu, có bản lĩnh chế tạo pháp khí của Lan Chu Minh, năng lực phá giải trận pháp của Diệu Tư thư viện, cộng thêm tài lực của Đại Tuyết Cung ta, còn có Xuân Sơn Trì Vân Hoa sơn trang dốc sức hỗ trợ, chẳng lẽ đấu không lại một Hình Minh Lượng nho nhỏ?!”

“Bị một Hình Minh Lượng nho nhỏ dùng một đống sắt vụn đồng nát rẻ tiền đè dưới thân, các ngươi cam tâm? Dù sao lão tử không cam tâm! Còn không phải là linh vật rẻ tiền sao? Tuyến Tây bọn họ làm, năm phái chúng ta cũng làm! Cuối cùng hươu chết về tay ai, hừ, còn chưa chắc đâu!”

Khi chưởng sự năm phái ầm ầm tán đồng, thì toàn bộ Huyết Bồn Khẩu lại sắp cuộn trào sóng gió.

==============================================

Mà tu sĩ năm phái này chưa từng ý thức được rằng đối thủ chân chính của bọn họ vốn không phải Hình Minh Lượng, lúc này đối thủ chân chính của bọn họ đang khoanh tay khảo sát công tác trong Phá Hiểu bí cảnh.

Cát Lân đắc ý dào dạt chỉ vào một hàng tu sĩ đang luyện đan ở phòng luyện đan, nói: “Tiêu chuẩn hóa mà lúc trước cậu đề cập, ha, bổn đại thiếu đã hoàn thành năm tấm đan phương tiêu chuẩn rồi! Dù cậu tùy tiện kéo tới một tu sĩ từ ven đường, thì ta cũng có cách làm kẻ đó học biết luyện đan trong vòng ba ngày!”

Đỗ Tử Đằng liên tiếp gật đầu, tỏ vẻ khen ngợi, rốt cuộc trong thời gian ngắn ngủi nơi bí cảnh này, người luyện đan từ một mình Cát Lân phát triển đến nhiều người như trước mắt, sản lượng của mấy vị đan dược từ cung ứng gần đủ cho nhóm kiếm tu không cần đan dược nhất, đến cung ứng cho toàn bộ bí cảnh, thậm chí đến cung ứng cho hơn phân nửa Huyết Bồn Khẩu, quả thật không thể không kể công cho Cát Lân.

Cũng quả thật có thể nhìn thấy được, uy lực cực lớn của tiêu chuẩn hóa.

Cát Lân đắc ý dào dạt gọi một thiếu niên không quá mười hai mười ba tuổi đến: “Tấn Phong, đến đây, bái kiến Đỗ sư thúc của con đi.”

Thiếu niên ngoan ngoãn chào hỏi xong, Cát Lân hỏi: “Mấy ngày nay con ra sao rồi?”

Thiếu niên thành thành thật thật đáp: “Bẩm sư phụ, ba ngày nay, con luyện 78 lò Hoàng Nha Đan, luyện thành 77 lò, trong đó có một lò bởi vì bước thứ mười hai lúc dùng thần thức quan sát đan dịch, thoáng chậm một chút mới không thể thành công……”

Thiếu niên nói xong lời cuối cùng, đã hổ thẹn không dám ngẩng đầu.

Cát Lân lại phất tay nói: “Ta biết rồi, lúc trước không phải đã dạy con rồi sao? Luyện đan cần hết sức chăm chú toàn tâm toàn ý, mới có thể ra đan, nhớ kỹ chưa? Được rồi, con đi xuống đi.”

Thân ảnh thiếu niên mới vừa biến mất, Cát Lân đã đắc ý nói với Đỗ Tử Đằng: “Hắc, cậu đoán tiểu tử đó học mấy ngày với ta?”

Không đợi Đỗ Tử Đằng nói chuyện, y đã chống nạnh ngửa mặt lên trời cười dài: “Không quá 10 ngày! Bản thiếu trong 10 ngày đã dạy dỗ được một đệ tử luyện ra Hoàng Nha Đan, nếu nói ra ngoài, đảm bảo có thể khiến đám lão gia hỏa kia rớt tròng mắt đầy đất! Nếu lão nhân biết, không chừng vui vẻ bao nhiêu đâu……”

Nói đến về sau, đã có chút trầm thấp.

Mà lúc này một thanh âm thanh tú bên cạnh nói vào: “Khoe khoang cái gì? Này thì có gì đặc biệt hơn người, ta mới học ba ngày đã có thể luyện 30 lò đan dược một ngày rồi!”

Đỗ Tử Đằng quay đầu nhìn qua, là Giản Linh Nhi đã lâu không gặp.

Tiểu nha đầu này đã mang dáng dấp của một đại cô nương duyên dáng yêu kiều, nhưng biểu cảm vuốt lò đan thì lại là bộ dáng của một hán tử bưu hãn, khiến Đỗ Tử Đằng cảm thấy buồn cười không thôi.

Thế nhưng, nội dung của những lời đó, quả thật đảm đương nổi sự bưu hãn đó.

Tu sĩ luyện đan bình thường, nghe nói nhiều nhất, thì là đại sư nào đó nào đó, mấy năm luyện thành một lò XX đan, vô cùng ghê gớm vân vân…… Nhưng nha đầu trước mắt đây vừa mở miệng đã là luyện được 30 lò, quả thực có thể sặc chết tuyệt đại đa số đan sư trong Tu chân giới.

Cát Lân rất đau đầu: “Làm sao mà chỗ nào cũng có cô? Cô luyện xong 30 lò hôm nay rồi? Nhanh nhanh, đi làm việc cho ta đi!”

Giản Linh Nhi bĩu môi nói: “Mỗi ngày đều là Hoàng Nha Đan giống nhau, không thú vị! Ta muốn học cái khác! Đỗ đại ca, huynh nói y đi, phương pháp luyện chế đan dược dạy suốt ngày đều giống nhau như đúc, một chữ cũng không thay đổi, ta tốn một canh giờ đã học được rồi, còn dạy thứ hệt như nhau, ta không nên chỉ luôn biết luyện Hoàng Nha Đan!”

Đỗ Tử Đằng: “Ác…… Nếu là như vậy, Cát thiếu nếu không thì cậu châm chước một chút đi? Linh Nhi cô bé tuổi còn nhỏ, nếu chỉ biết một loại đan dược thì chỉ sợ bất lợi cho việc tu hành tương lai……”

Đỗ Tử Đằng chưa kịp nói xong, gân xanh đã thình thịch nhảy trên trán Cát Lân: “Ta ĐCM không biết dạy đan sư như thế nào sao? Còn cần cậu tới nhắc nhở?!”

“Nếu ta dạy cô ta đan dược khác, thì ai tới luyện Hoàng Nha Đan?! Mẹ nó, Giản Trạch kia mỗi ngày hối thúc đan dược sắp chết ta rồi, cậu còn muốn ta rút thời gian đi dạy cái khác, để thời gian mà bọn họ tốn trên luyện đan càng ít đi? Muốn ta mang cô ta đi nghiêm túc học tập luyện đan thì không thành vấn đề, chỉ cần cậu giảm số lượng đan dược yêu cầu xuống, ta lập tức để mỗi người đều có thời gian học tập!”

Đỗ Tử Đằng ngẩn ra một chút, kế đó phản ứng lại, từ sau khi bọn họ lợi dụng Kênh Thứ Nhất tiến hành phản kích, thì càng ngày có càng nhiều tu sĩ đã ở lại tuyến Tây, tốc độ tiêu hao linh vật tăng thêm một bậc, Giản Trạch phụ trách việc cung ứng tất cả linh vật, đương nhiên liều mạng thúc giục Cát Lân nắm chắc đẩy nhanh tốc độ.

Cát Lân thao thao bất tuyệt oán giận hồi lâu sau mới nói: “Aiz, ta cũng biết, hiện tại đang là lúc môn phái chúng ta khó khăn, không thể đẩy việc làm ăn đi…… Nhưng mà, ít nhất cậu phải bổ sung chút nhân thủ cho ta chứ?”

Nhân thủ?

Đỗ Tử Đằng cười khổ, hiện tại trong bí cảnh, ngoại trừ những tù nhân cực không thành thật bị nhốt trong không gian độc lập, người có thể sử dụng được thì toàn bộ đều được dùng tới rồi, quân không thấy mấy nhóc con mười hai mười ba tuổi trên Tiên Duyên Trấn đều đã là luyện đan sư rồi sao? Còn muốn bổ sung nhân thủ như thế nào nữa?

“Lần này ta cũng vì việc này mà đến.” Đỗ Tử Đằng trịnh trọng nói, hiện giờ việc cung ứng đan dược mỗi ngày đã thành họa lớn tâm phúc của Giản Trạch, thoáng không tốt, sợ giao phó không được khiến mọi chuyện tiếp sau xảy ra sự cố, hơn nữa, một ngày luyện 30 lò đan……

Đỗ Tử Đằng nhìn thân ảnh bưu hãn đi luyện đan kia…… Có lẽ một ngày 30 lò đan dược, nha đầu đó cũng không còn thời gian nào nhàn rỗi, đây cũng không phải một trạng thái bình thường trong dự đoán của Đỗ Tử Đằng.

“Chính là muốn bổ sung người cho ta? Vậy tốt quá……”

Đỗ Tử Đằng lắc đầu: “Không phải, ta mời Âu đại sư cùng đến chính là vì giải quyết việc này, lại không phải dùng nhân thủ để giải quyết.”

Âu đại sư? Cát Lân nhìn thoáng qua vị đại sư mù đứng phía sau, trong lòng cảm thấy dị ứng nói không nên lời, tranh chấp lần trước như còn rõ ràng trước mắt y kìa.

Cát Lân không tự giác bĩu môi: “Không thêm nhân thủ, thì cho dù tiêu chuẩn hóa mà cậu nói lợi hại cỡ nào cũng uổng phí, không ai tới làm, tiêu chuẩn hơn nữa thì có tác dụng cái rắm gì?!”

Đỗ Tử Đằng lật xem ngọc giản mà Cát Lân đã tiêu chuẩn xong, khi nào đưa vào bao nhiêu linh vật nào cấp bậc nào, sau thời gian nào lại đưa vào bao nhiêu linh vật với số lượng thế nào, được khắc họa lần lượt rõ ràng, ở trong mắt Đỗ Tử Đằng, nghiễm nhiên là một quyển 《 Giáo Trình Luyện Đan Sư Dành Cho Nghiệp Dư》.

Tiêu chuẩn hóa tỉ mỉ tới mức như thế, đương nhiên mở rộng không phải việc khó.

Trong mắt Cát Lân, khó chính là hiện tại bọn họ không có nhân thủ, chỉ cần có nhân thủ, thì cho dù là tay mơ tu chân cũng không sợ, y cũng có bản lĩnh có thể khiến đối phương biến thành một luyện đan sư đủ tư cách trong thời gian ngắn, ít nhất có thể luyện ra được mấy vị đan dược cơ sở nhất.

Nhưng Đỗ Tử Đằng vẫn như không đặt sự khó khăn đó vào mắt, cậu sau khi lật xem xong ngọc giản tiêu chuẩn, thì quay đầu lại giương giọng nói với Âu Trị: “Âu đại sư, mời ngài xem qua.”

Âu Trị sau khi qua loa “xem” xong thì trầm ngâm một lúc lâu mới nói: “Có thể thử một lần.”

Đỗ Tử Đằng cũng gật đầu: “Ta xem thấy, hình như trong quá trình cần tra xét sự biến hóa của đan dịch vài lần, vậy chắc hẳn có thể dùng trận pháp tra xét……”

Âu Trị gật đầu: “Đích xác, ngoài ra, chớ quên tăng thêm trận pháp thành đan ra đan, làm sao nén đan dịch lại với nhau, có lẽ cần cân nhắc nhiều hơn trên trận pháp……”

“Nơi này nhất định phải dùng trận pháp sao? Ta thấy cũng có thể thử xem một loại phương pháp khác…”

“Vớ vẩn! Viển vông! Sao có thể dùng biện pháp luyện khí để thực hiện……?”

……

Kế đó hai người lại mở ra hình thức xem xung quanh như không có ai, lại lần nữa tranh chấp đến mức mặt đỏ tai hồng.

Hơn nửa ngày, Cát Lân mờ mịt hồi lâu mới nói: “Cho nên, rốt cuộc mấy người muốn làm gì?”

Đỗ Tử Đằng đang nghỉ ngơi giữa hiệp trên đường tranh chấp, quay đầu lại nhìn thoáng qua Cát Lân, nói: “Không phải cậu thiếu nhân thủ sao? Bọn ta tới chế tạo nhân thủ cho các cậu nè.”

“Chế tạo nhân thủ?” Cát Lân nhíu mày, y hoài nghi nhìn Âu Trị một chút, cảm thấy cái tên này luyện khí thì còn được, còn chế tạo nhân thủ gì đó……

Cát Lân trợn trắng mắt nói: “Lão già này có tức phụ? Ông ta còn sinh được không là một chuyện, sinh ra xong có kịp hay không thì còn phải tính khác.”

Phen trào phúng chói lọi của Cát Lân khiến khóe môi Âu Trị giơ lên một đường cong sắc bén: “Ha. Nếu lão phu có hậu duệ, cho dù ở Tu chân giới sinh hoạt không dễ, nhưng nếu nó cam nguyện làm chuyện ngày ngày lặp lại vô vị ngu xuẩn bậc này, thì lão phu thà rằng nhét nó trở lại bụng mẹ!”

Cát Lân cả giận nói: “Ông ——!”

Vậy mà dám nói chuyện luyện đan thần thánh vĩ đại như thế là chuyện ngu xuẩn vô vị?! Hơn nữa, còn dám trào phúng muốn nhét y trở lại bụng mẹ, như vầy ĐCM không thể nhịn được nữa!

Đỗ Tử Đằng lại bình tĩnh hòa nhã nói: “Cãi đủ rồi? Chúng ta nói tiếp đi……”

Không quá mấy ngày sau, khi đan thất của Cát Lân xuất hiện một món đồ khổng lồ xấu xí, trên thân được vẽ đầy rậm rạp các loại trận pháp đường nét vặn vẹo, thì sắc mặt Cát Lân vẫn có chút thối thối.

Thế nhưng, sau khi Cát Lân thấy Đỗ Tử Đằng kích phát trận pháp, thì trên sắc mặt của y đã đầy nét hưng phấn ửng hồng, rốt cuộc không rảnh lo bốc mùi thối nữa!

Chỉ thấy, một đống lớn linh thực tiêu chuẩn đã qua xử lý được hút vào trong, không quá một lát, dưới tình huống không có bất kỳ tu sĩ nào can thiệp, món đồ xấu xí này thế mà khoan thai hộc ra mấy chục viên đan dược.

Đỗ Tử Đằng nhẹ giọng khen: “Sau tiêu chuẩn hóa…… mới có thể tự động hóa nha.”

1 thoughts on “Phá Đạo – Q5 Chương 189

Thích thì dùng: (╬ ̄皿 ̄)凸 ლ(¯ロ¯ლ) (╯‵□′)╯︵┻━┻ ~(‾▿‾~ ) ≧◡≦ \(≧▽≦)/ ≧△≦ ㄟ(≧◇≦)ㄏ (≧ロ≦) (≧◡≦) ╮(╯_╰)╭ o(︶︿︶)o 〒_〒 o(╥﹏╥)o ╭(╯^╰)╮ Σ( ° △ °|||) ♉( ̄▿ ̄)♉ ⊙﹏⊙(*´▽`*) ♥‿♥ ◔_◔ o(>﹏﹏<)o (^з^)-☆ O(∩_∩)O (づ  ̄ ³ ̄)づ~♥