Phá Đạo – Q5 Chương 181

Quyển V Tích Hoang

Chương 181 Bắt đầu bán đổ bán tháo

Tác giả: Thương Tích

Editor: Toujifuu

Huyết Bồn Khẩu.

Lúc này sắc trời mờ tối, chỉ có khe nứt không gian nơi xa còn đang tản ra ma khí đặc sệt, quang mang đỏ sậm khiến trong đất trời nhiễm một tầng màu máu tanh, thoáng như dùng máu tươi bôi qua.

Xung quanh đây sớm đã không còn cảnh sắc mỹ lệ xanh ngắt liên miên dưới sự phù hộ của Vân Hoành Phong như khi xưa nữa, chỉ còn lại quỷ phong nức nở đất đá lởm chởm, như vô số răng nanh lành lạnh cắn về phía chân trời, nếu dừng lại lâu, những tiếng gió nức nở đó thật giống như dã thú không cam lòng phát ra tiếng gào máu tanh trầm thấp từ cuống họng, luôn vươn mấy răng nanh khủng bố đó rình rập cắn nuốt tất cả xung quanh, khiến người ta dựng đứng lông tơ.

Mượn một chút ánh mặt trời mỏng manh cuối cùng, Sơn Tiền Tử nhanh nhẹn “Rắc” một tiếng, một món đồ máu me nhầy nhụa đã bị gã nhanh chóng thu nạp vào túi trữ vật.

Gã vừa lòng kiểm kê túi trữ vật, khe nứt không gian nơi xa vẫn đang phun ra nuốt vào xa xăm, mỗi lần nhìn khe nứt đó, Sơn Tiền Tử luôn cảm thấy có chút không thoải mái, như có thứ gì đang tà dị nhìn chằm chằm nhất cử nhất động của gã ở phía sau đó, nhưng mỗi lần khi gã nhìn qua thì lại không còn trạng thái bất thường, nhưng cái loại cảm giác bị người giám thị đó chưa từng biến mất, càng tiếp cận khe nứt không gian thì càng rõ ràng.

Cuối cùng vào lúc chút ánh chiều tà hoàn toàn tan biến, Sơn Tiền Tử hoảng hốt cảm thấy khe nứt không gian kia như một con mắt máu cực lớn, không chỉ đang nhìn chằm chằm gã, cũng đang giám thị toàn bộ thế giới tu chân, phỏng đoán khủng bố đến cực điểm đó khiến gã chợt rùng mình, kế đó liều mạng lắc đầu, vứt tất cả những suy nghĩ đó ra khỏi đầu.

…… Sơn Tiền Tử không dám nghĩ tiếp, đây không phải điều mà một tán tu như gã nên nghĩ, dù Hoành Tiêu kiếm phái đã biến mất, thì cũng còn sáu đại môn phái còn lại đi nhọc lòng.

Đúng rồi, nhất định vì gã tiếp cận khe nứt không gian kia quá gần mới sinh ra loại ảo giác này!

Nghĩ đến ngày tháng gần đây, Sơn Tiền Tử có loại cảm giác mâu thuẫn rối rắm vừa hạnh phúc lại vừa thống khổ, tiếp cận trận địa phía sau thì đã không tìm ra được yêu ma ra dáng nào nữa, không có yêu ma thì không có thủ cấp, thì không thể đổi được những pháp khí phù chú với giá rẻ đến mức làm cho người ta sợ hãi kia…… Nếu không phải vì thế, gã cũng sẽ không mạo hiểm vào sâu trong tiền tuyến như thế.

Đột nhiên, vành tai Sơn Tiền Tử khẽ động, đại đao vốn dĩ đã được thu hồi lại lặng yên không một tiếng động về lại trong tay gã, sau đó là một tiếng thăm hỏi ngạc nhiên: “Hử? Sơn huynh, làm sao ngươi lại tới nơi này rồi?!”

Lúc này Sơn Tiền Tử mới thu lại thanh đao loang lổ vết máu, chắp tay đáp lễ: “Triệu huynh đệ, đã lâu không gặp.”

Triệu Tiến thật sự vô cùng kinh ngạc đối với việc có thể gặp được Sơn Tiền Tử ở đây, phải biết rằng, bởi vì xuất thân, Sơn Tiền Tử vẫn luôn lăn lộn ở tuyến Tây, nhưng địa điểm hiện tại đã rất xâm nhập tiền tuyến rồi, không nói đến nguy hiểm trùng trùng, chỉ từ khoảng cách mà nói, thì nơi này thậm chí đã càng gần tuyến Đông rồi!

Chẳng qua trong Tu chân giới, đủ mọi chuyện có lẽ liên quan đến bí ẩn của người khác thì không tiện hỏi, Triệu Tiến chỉ khó nén sự tò mò trong ánh mắt, vẫn khắc chế không đặt câu hỏi, mà Sơn Tiền Tử đương nhiên biết sự tò mò của Triệu Tiến, nhưng quá trình trong đây thì một lời khó nói hết.

Chính vào lúc này, Triệu Tiến và Sơn Tiền Tử đồng thời biến sắc: “Tiểu đội yêu ma!!!”

Chẳng qua trong sự biến sắc đó, một người kinh hãi còn một người vui vẻ, nhưng mà, trong lúc hấp tấp, bọn họ ai cũng không kịp nhiều lời.

Hai người bọn họ lên tiếng không bao lâu sau, một chuỗi tiếng bước chân kèm theo thanh âm đất đá vỡ vụn đã nhanh chóng tiếp cận, trong chớp mắt, mười mấy yêu ma đã xuất hiện trước mặt bọn họ, có lẽ đám yêu ma này đã sớm nhìn trộm bọn họ trên đỉnh núi khác không biết bao lâu rồi, hiện tại đã tạo thành trận thế bao vây!

Thừa dịp vòng vây chưa hoàn toàn khép lại, Triệu Tiến một bên nhanh chóng rút lui một bên hét lớn: “Sơn huynh, đi mau!”

Nhưng Triệu Tiến không nghe thấy tiếng bước chân theo kịp của Sơn Tiền Tử, trong lòng hắn ta thoáng chốc lộp bộp, tuy là người quen cũ, nhưng một khi yêu ma kết đội, trình độ hung ác sẽ tăng mấy bậc, hoàn toàn không phải thứ mà hai tu sĩ bọn họ có thể đối phó được, Triệu Tiến nhất thời do dự rốt cuộc có nên trở về sóng vai đối phó với địch cùng Sơn Tiền Tử, hay cứ đi luôn như vậy……

Chung quy cũng quen biết một hồi, người quen cũ của hắn ta đã không còn mấy ai có cơ hội gặp lại được nữa, Triệu Tiến cắn răng một cái, chung quy vẫn xoay người chuẩn bị trở về, nhưng mà, trong lúc xoay người, trong ánh sáng u ám, Triệu Tiến đã nhìn thấy một quầng ánh sáng sặc sỡ khủng bố, bảy tám yêu ma ở trong quầng sáng đó hóa thành mấy chục khối bay tứ tán……

Triệu Tiến nhìn mà trợn mắt há hốc mồm: “Sơn huynh, đó đó đó đó là……”

Sau vụ nổ khủng bố đó, tiểu đội yêu ma đương nhiên đã bị san bằng thành bình địa, bị kinh hãi đào tẩu tứ tán, mà Sơn Tiền Tử thì lưu loát tìm kiếm trong những khối vụn khả nghi trên mặt đất, trường hợp này khiến dạ dày Triệu Tiến cuồn cuộn một hồi.

Kế đó, trong lòng Triệu Tiến rùng mình, Sơn Tiền Tử không hiểu sao xuất hiện tại đây, lại có chiêu số với uy lực lớn cỡ đó…… Chẳng lẽ vì có được truyền thừa bí ẩn nào đó cho nên mới ở đây tránh tai mắt của người, nghĩ đến đây, quanh thân Triệu Tiến đã hiện lên không ít pháp khí phòng ngự, đối với tu sĩ mà nói, tùy thời tùy lúc đề phòng tất cả, dù là chí thân chí giao thì khi muốn giữ kín bí mật đều có khả năng sẽ trở mặt bất cứ lúc nào.

Sau khi Sơn Tiền Tử thu xong thủ cấp, bấy giờ mới vô cùng vừa lòng ngừng lại, một cái cũng không thiếu, cũng may không xui xẻo giống lần trước, không khống chế tốt được góc độ và thời gian, hai mươi thủ cấp thế mà chỉ có ba cái hoàn chỉnh, quả thực lỗ đến mức tim rỉ máu.

Nhưng gã vừa ngẩng đầu, đã thấy được ánh mắt của Triệu Tiến, vừa rồi nơi khóe mắt gã đã liếc thấy được chuyện Triệu Tiến xoay người cứu viện, trong lòng đang cảm động, hiện tại lại thấy Triệu Tiến biểu hiện như thế, cân nhắc trước sau, tức khắc hiểu được sự băn khoăn của Triệu Tiến, nhất thời có chút xấu hổ:

“Triệu huynh đệ, không phải như ngươi nghĩ đâu……”

Sơn Tiền Tử bất đắc dĩ lấy ra một tấm phù: “Là công hiệu của ‘Trảm Yêu Trừ Ma Phù’ này.”

Triệu Tiến cũng không thả lỏng cảnh giác, ngược lại càng hoài nghi hỏi: “‘Trảm Yêu Trừ Ma Phù’?”

Hắn ta chưa từng nghe nói trong Tu chân giới có phù chú gọi như vậy, uy lực to lớn như vừa rồi, sao loại phù chú đó có thể bừa bãi vô danh?

Sơn Tiền Tử bất đắc dĩ thở dài: “Đúng vậy, tên đầy đủ gọi là ‘Cửu Thiên Thập Địa Trảm Yêu Trừ Ma Phù’.”

Triệu Tiến:……

Ngươi mẹ nó không giỡn ta đó chứ? Phù chú lợi hại như thế mà gọi với cái tên khoác lác nghe ra giống trong mấy tiểu thuyết tu chân nhàm chán thế?

Sơn Tiền Tử trầm mặc.

Sau đó, Sơn Tiền Tử mới giao phó rõ ràng ngọn nguồn của phù chú này cho Triệu Tiến, Triệu Tiến sửng sốt thật lâu…… rồi có loại hâm mộ nói không nên lời.

“Ngươi nói là, 50 linh thạch thì có thể đổi được một tấm phù loại này? Nếu đổi thành thủ cấp, chẳng phải gom đủ 50 thủ cấp thì có thể đổi được một tấm?” Triệu Tiến quả thực khó mà tin được giá cả này.

Không phải quá mắc, mà là quá rẻ.

50 linh thạch một tấm phù, chợt nhìn như không hợp lý lắm, nhưng nếu là loại cảnh tượng như vừa rồi, lúc bị bao vây hoàn toàn không có cơ hội sống, thì dùng ra một tấm phù như thế có nghĩa đã nhặt về được một cái mạng.

50 linh thạch một cái mạng, thật sự không phải quá mắc, mà là quá rẻ.

Huống chi trước mắt, tán tu Trúc Cơ Kỳ bình thường trong một ngày, chỉ cần không phải vận khí đặc biệt kém, thì giết 5-60 yêu ma tuyệt đối không phải vấn đề quá lớn.

Dựa theo giá cả vật tư trước mắt của Huyết Bồn Khẩu, thì 50 linh thạch thật sự không được tính là gì, chỉ sợ mua không nổi ngay cả một thanh pháp khí, nhưng ở tuyến Tây thì lại có thể đổi được phù chú cứu mạng như thế, làm sao không khiến người ta hâm mộ?

Kế đó Sơn Tiền Tử mò ra cây đại đao của mình: “Thanh Phách Vân Đao này, 50 linh thạch.”

Gã lấy ra một tấm Thần Hành Phù bậc trung: “Một tá, 10 linh thạch.”

Gã lại mò ra một lọ đan dược: “Mới ra gần đây, một lọ Tụ Thần Đan bậc trung, 20 linh thạch.”

……

Hai mắt Triệu Tiến đã ghen ghét đến mức đỏ lên, ngày đó nếu không phải vì một chút thiên phú hệ băng của mình, hắn ta tuyệt đối tuyệt đối tuyệt đối không nên tách ra với Sơn Tiền Tử, nên trực tiếp đi tuyến Tây a a a a a a!

Xem tuyến Đông chỗ hắn ta kìa, đều là mấy thứ gì, giá cả tăng gấp mấy lần không nói, đồ còn không bằng tuyến Tây!

Đám tán tu bọn họ đều làm việc liếm máu trên lưỡi đao, nếu linh vật trên người không tốt, thì bọn họ phải làm sao mới có thể kiếm được mạng trong miệng yêu ma, vô số ví dụ đồng bạn ngã xuống đã sớm tỏ rõ, tiết kiệm cỡ nào, thì cũng không thể tiết kiệm trên chuyện linh vật.

Thế nhưng, dù từng tiêu vô số linh thạch trên chuyện này…… Hắn ta cũng chưa từng được mua với loại giá cả đó!!!

Đột nhiên, hai mắt Triệu Tiến sáng ngời: “Sơn huynh!” Hắn ta chân thành nói: “Ta muốn mua linh vật tương ứng chỗ ngươi với giá cả cao hơn ngươi mua sắm một bậc, ngươi có đồng ý không?”

Sơn Tiền Tử ngẩn ra, vừa rồi gã triển lãm những linh vật đó với Triệu Tiến, cũng không phải vì khoe khoang, mà là…… gã chân thành hy vọng rằng, là một trong ít ỏi những bằng hữu của mình, Triệu Tiến có thể bình yên vô sự, sống qua trận tai nạn lớn này, đều là tán tu, Sơn Tiền Tử vô cùng hy vọng hắn ta có thể tích cóp đủ được linh thạch mà tu hành cần.

Tiền đề cho bình yên vô sự là gì? Là linh vật đó!

Dựa theo giá cả các nơi khác, Sơn Tiền Tử rất khó tưởng tượng được bọn họ sẽ trải qua ngày tháng thế nào, linh thạch mà mình cực cực khổ khổ liếm máu trên lưỡi đao kiếm được cuối cùng toàn bộ đều tuôn về phía chỗ mấy ông chủ cửa hàng có chức quyền.

Cho nên, Sơn Tiền Tử…… gã thật sự hy vọng Triệu Tiến có thể giống gã, đến tuyến Tây.

Mà Triệu Tiến giãy giụa sau một lúc lâu thì cười khổ: “Có lẽ…… ta vẫn muốn ở lại tuyến Đông, ta muốn tích cóp đủ thủ cấp, đổi một cơ hội chính thức gia nhập Đại Tuyết Cung, ta…… dù sao cũng có một chút thiên phú hệ băng, không đi Đại Tuyết Cung xem, có lẽ cả đời ta cũng sẽ không cam tâm.”

Sơn Tiền Tử nghe vậy ngẩn ra, nhưng cũng không phải không thể lý giải, sở dĩ lúc trước gã gia nhập tuyến Tây, cũng vì hướng về việc tích cóp đủ thủ cấp yêu ma sẽ có thể gia nhập Bích Nguyệt Thành, Bích Nguyệt loan đao, nổi tiếng thiên hạ, nếu sinh thời có thể tập được, vậy chân chính chết cũng không tiếc.

Nếu đây là việc mong cầu trong lòng Triệu Tiến, vậy quả thật gã cũng không cách nào cưỡng cầu, tuyến Tây dù tốt, nhưng chung quy không phải chốn về của Triệu Tiến, ít nhất hiện tại, hai người đều nghĩ như thế.

Cuối cùng, dưới sự kiên trì của Triệu Tiến, Sơn Tiền Tử vẫn nhận lấy linh thạch bán phù chú, nhưng cũng kiên trì chỉ thu với giá cả mà gã đổi được từ tuyến Tây, hai người cuối cùng nhìn nhau cười.

Một màn này không ngừng xảy ra ở các nơi Huyết Bồn Khẩu, nhưng không phải mỗi một cuộc giao dịch đều tràn ngập ôn nhu đưa tình như thế. Bất kể như thế nào, so với giá cả linh vật các nơi khác, thì giá cả vật tư của tuyến Tây quả thật đã cho các tu sĩ tuyến Tây một không gian kiếm lợi rất lớn.

Khi xem doanh số bán hàng tháng này, Hà Thế Minh nhịn không được nâng bút viết một phong thư dài cho Đỗ Tử Đằng, nhưng quy kết lại chỉ có một tư tưởng trung tâm rằng: Có nên tăng giá hay không.

Nếu không tăng, vậy có thể tưởng tượng được, giao dịch ngầm sẽ càng ngày càng nhiều, sẽ có nhiều linh vật thông qua các loại phương thức giao dịch xảy ra trên chiến trường tiền tuyến tuôn về phía các chiến tuyến khác……

Mà Đỗ Tử Đằng đáp lại vô cùng đơn giản: Yên tĩnh xem biến hóa.

Khi Hình Minh Lượng xem phần sổ sách tháng mới mà cười đến mức không khép được miệng, thì chưởng sự năm môn phái còn lại đều phát hiện rằng: Lợi nhuận ‘nhảy cầu’ rồi, ‘nhảy cầu’ trên diện rộng.

1 thoughts on “Phá Đạo – Q5 Chương 181

Thích thì dùng: (╬ ̄皿 ̄)凸 ლ(¯ロ¯ლ) (╯‵□′)╯︵┻━┻ ~(‾▿‾~ ) ≧◡≦ \(≧▽≦)/ ≧△≦ ㄟ(≧◇≦)ㄏ (≧ロ≦) (≧◡≦) ╮(╯_╰)╭ o(︶︿︶)o 〒_〒 o(╥﹏╥)o ╭(╯^╰)╮ Σ( ° △ °|||) ♉( ̄▿ ̄)♉ ⊙﹏⊙(*´▽`*) ♥‿♥ ◔_◔ o(>﹏﹏<)o (^з^)-☆ O(∩_∩)O (づ  ̄ ³ ̄)づ~♥