Phá Đạo – Q5 Chương 180

Quyển V Tích Hoang

Chương 180 Mở màn cho vụ việc ‘bán đổ bán tháo’

Tác giả: Thương Tích

Editor: Toujifuu

Luyện đan là một ngành sản xuất cổ xưa giống như tu chân, nghe đồn ở thời đại thượng cổ, lúc mà công pháp còn chưa ra đời, đã có tu sĩ ‘vũ phục cát cân’* dựa vào một lò đan, và mấy tấm đan phương thì đã tìm kiếm được bí mật trường sinh.

(*Mặc áo lông khăn chít đầu vải đay: Hình dung thái độ thong dong.)

Đan dược có lẽ là bí pháp tiến cấp được các tu sĩ phát hiện sớm nhất, vào lúc mà các loại công pháp lục tục được đủ loại thiên tài phát hiện, được các môn phái xuất hiện phát dương quang đại, thì tác dụng của đan dược cũng chưa từng bị ảm đạm.

Cho nên, dù mấy ngàn năm thời gian trôi qua, luyện đan sư vẫn là một ngành sản xuất được tôn sùng.

Nếu là một ngành sản xuất cổ xưa…… vậy tất nhiên sẽ có rất nhiều quy củ hiển nhiên, tỷ như đan phương.

Theo Đỗ Tử Đằng thấy, quả thực loại đan phương này có quá nhiều điểm máng, tỷ như cái này: Tụ Thần Đan, thanh tĩnh ngưng thần. Hơn mười đoạn Tiên Hạ Đằng trăm năm, bảy tám trái Bạch Ngưng Chu Quả, ba cây Ngân Diệp Bách Tuyến Thảo, ba miếng Tử Ngưng Tô, một gốc Thiên Khương Thảo, phương pháp hỏa luyện tam chuyển.

Ừ, mấy chục chữ ít ỏi này chính là đan phương.

Đỗ Tử Đằng không chuyên công luyện đan, nhưng theo cậu thấy, cái thứ này có thể luyện ra được đan mới là chuyện lạ, vì thế, sau khi cậu đưa ra “tiêu chuẩn hóa luyện đan” thì tiến hành giao tiếp cẩn thận lâu dài với Cát Lân.

Nếu là một ngành sản xuất cổ xưa…… Vậy tất nhiên còn có rất nhiều thuộc tính kèm theo chả hiểu ra sao, tỷ như kiêu ngạo.

Bởi vậy, sau khi Đỗ Tử Đằng đưa ra “tiêu chuẩn hóa luyện đan”, Cát Lân mang đầy vẻ kháng cự: “Đó còn không phải là việc mà nhóm Vương Mãn Tài cần làm sao? Đan đạo chính là một trong những đại đạo, sớm đã có vô số đại năng tiên hiền đại thành nhờ Đạo này…… Đạo gieo trồng nho nhỏ kia há có thể đánh đồng?! Huống chi, cái gọi là tiêu chuẩn hóa đó đều không được ghi lại trong vô số điển tịch đan dược, chẳng phải là đang càn quấy sao?”

Trong mắt một luyện đan sư đã xuất sư, thì việc này quả thật là đang chọc cười. Tiêu chuẩn hóa? Đan đạo sao có thể làm trò trẻ con như loại chuyện trồng cây kia chứ?

Đỗ Tử Đằng thấy được nét kháng cự trong mắt Cát Lân, nhưng cậu vẫn tỉnh bơ, chỉ tham thảo tỉ mỉ một chút với Cát Lân về quá trình Đan đạo, khụ, kỳ thật chính là đang hỏi con đường phát triển của chức nghiệp luyện đan sư.

Không khó phát hiện ra rằng, kỳ thật luyện đan sư chính là một ngành sản xuất đốt tiền, vì sao đốt tiền? Đây ĐCM rõ ràng là đang đốt độ thuần thục mà! Ngươi nhìn xem đan phương kia đi, cái gì mà hơn mười đoạn, bảy tám trái…… Rốt cuộc là mười một đoạn hay mười chín đoạn? Bảy trái hay tám trái, hay là bảy x tám 56 trái?

Dù là “một gốc Thiên Khương Thảo” được xác định cuối cùng, thì loại miêu tả này trong mắt Đỗ Tử Đằng cũng vẫn buồn cười đến cực điểm, đám tu sĩ Vương Mãn Tài đã dùng thực nghiệm chứng minh rồi, cùng một loại thực vật dù có cùng số năm, thì biểu hiện cũng có thể hoàn toàn khác nhau, tỷ như Chu Quả do bọn họ bồi dưỡng với thứ gọi là Chu Quả trong Tu chân giới, chẳng phải như thế sao?

Cũng khó trách căn cứ theo đan phương như thế, Cát Lân sẽ nổ ba lò luyện đan.

Cũng không phải lỗi do việc bồi dưỡng thực vật trong bí cảnh, mà là do việc bồi dưỡng thực vật theo khoa học đã phóng đại được sự thô sơ vốn có trong ngành sản xuất luyện đan, bại lộ ra được đầy đủ các vấn đề mà thôi.

Sự thành công của nhóm luyện đan sư không phải dựa vào sự khống chế quy trình khoa học, mà là dựa vào kinh nghiệm do chính bản thân họ dùng tiền đốt ra, luyện đan sư có kinh nghiệm nhiều thì đương nhiên có thể dễ dàng phán đoán ra được linh thực thế nào, độ lửa thế nào mới là tốt nhất.

Cho nên, chỉ tiêu để đánh giá luyện đan sư mới có cái gọi là xác suất thành đan.

Đúng vậy, xác suất thành đan.

Nhìn đến chỉ tiêu này, Đỗ Tử Đằng quả thật cười khóc.

Vấn đề này cũng giống việc cậu chỉ điểm nhóm Vương Mãn Tài gieo trồng lúc trước, nếu sau khi thực hiện được tiêu chuẩn hóa, thì dù là một phàm nhân tới thao tác, cũng nên sinh ra được kết quả giống nhau, vì sao còn sẽ có chuyện xác suất thành đan nữa?

Về phần thiên phú luyện đan cứt chó gì kia…… Phỏng chừng chính là vì có người am hiểu thao tác linh lực hơn, giỏi tổng kết kinh nghiệm hơn, cho nên số tiền cần đốt cho độ thuần thục mới ít hơn, thời gian nhanh hơn được một chút nhỉ.

Mà Đỗ Tử Đằng hoài nghi hơn nữa chính là, với loại đan phương mơ hồ không rõ thế này, và đan dược chỉ được dùng vẻn vẹn mỗi xác suất thành đan làm cơ sở duy nhất để đánh giá thành công, thì có lẽ trình độ đáng tin cậy của chúng cũng phải đánh một dấu chấm hỏi.

Đỗ Tử Đằng nhịn không được hỏi: “Có phải cùng một loại đan dược trong Tu chân giới cũng tồn tại sự khác biệt cao thấp không?”

Nói đến lĩnh vực chuyên nghiệp của mình, Cát Lân ngạo nghễ: “Đó là đương nhiên, đan dược cũng được phân chia thượng phẩm và hạ phẩm, như Tụ Thần Đan, ta luyện chế ra và đan sư bình thường luyện chế ra hoàn toàn khác nhau! Xác suất thành đan của ta bình thường là năm phần trở lên! Trong đan dược, thượng phẩm cũng có thể chiếm được một phần!”

Đỗ Tử Đằng là một người ngoài nghề, không biết đây là số liệu khủng bố cỡ nào, nhưng cậu thấy bộ dáng đắc ý của Cát Lân, thì đại khái cũng có thể đoán được rằng đây là một thành tích khá tốt.

Nhưng lúc này mới chân chính khiến cậu cảm thấy đau trứng: “Cho nên, luyện đan sư bình thường còn không làm được ngay cả năm phần xác suất thành đan? Một lò đan dược còn có phân chia thượng – hạ?”

Ngay chính cái thành tích này của Cát Lân, có lẽ còn bởi vì y có một lão cha Kim Đan, đã dùng vô số thiên tài địa bảo mới trợ giúp y đốt ra được độ thuần thục như thế nữa đó.

Cát Lân cảm thấy giọng điệu của Đỗ Tử Đằng không đúng lắm, nhưng vẫn gật đầu đúng sự thật.

Đỗ Tử Đằng thở dài: “Ta coi như đã biết vì sao Tổ sư gia Hoành Tiêu kiếm phái chúng ta muốn làm kiếm tu rồi.”

Đám người Vương Mãn Tài bên cạnh cũng tò mò hỏi: “Vì sao?”

Đỗ Tử Đằng hoảng hốt nói: “Bởi vì chỉ có kiếm tu, không cần ỷ lại ngoại vật, mới sẽ không bị đan dược hố nha.”

Đan dược được luyện ra dưới những nhân tố không xác định như thế, còn phải ăn nó, quả thật có thể tưởng tượng ra được mức dao động dược tính lớn cỡ nào, sẽ hố cha cỡ nào……

Cát Lân:……

Đám người Vương Mãn Tài ngẩn ra, ngay sau đó cười ầm lên.

Đỗ Tử Đằng vừa thấy Cát Lân mang đầy vẻ không vui, biết y hiểu lầm mình, cũng không giải thích nhiều, chỉ nói: “Trong đan dược, dễ luyện nhất là loại nào?”

Cát Lân hỏi sắc bén: “Thế nào? Đỗ đạo hữu muốn đích thân luyện đan?!”

Đỗ Tử Đằng tâm bình khí hòa vỗ vai Cát Lân, nói: “Không phải luyện đan, mà là chúng ta cùng nhau thăm dò làm thế nào để luyện đan được tốt hơn.”

Cát Lân ha ha nói: “Được!”

Ánh mắt y rõ ràng chính là loại xem kịch vui sướng khi người ta gặp họa.

Kế đó, y ném qua một tấm đan phương khác: Hoàng Nha Đan, trong chứa linh lực ôn hòa, có thể trợ tu hành. Một số Hoàng Nha Thảo trăm năm, tam chuyển mà thành.

Chỉ có một loại linh thực, Đỗ Tử Đằng suy tư một chút rồi nói: “Cát đạo hữu, cậu với ta làm như vầy đi, nếu cậu không quá tán đồng về chuyện tiêu chuẩn hóa, thì cũng không cần miễn cưỡng, chúng ta đánh cược đi.”

Cát – tiền đại thiếu – Lân nghe nói chuyện đánh cược thì lập tức tinh thần tỉnh táo, từ khi vào bí cảnh, y không luyện đan được, cũng không có việc gì vui, lúc trước mọi người đều đang giãy giụa cầu sinh, về sau điều kiện tốt hơn thì mọi người đều đang chăm chỉ khắc khổ, vẫn không có gì chơi, lúc này thế mà Đỗ Tử Đằng chủ động nhắc tới đánh cược, làm sao y không kích động.

Đỗ Tử Đằng mang nét mỉm cười thánh khiết: “Cứ lấy Hoàng Nha Đan này để đánh cược đi, xác suất thành đan hiện tại của cậu bao nhiêu?”

“Bảy phần.”

“Thượng phẩm có bao nhiêu”

Cát Lân thoáng suy tư, báo đúng sự thật: “Ba phần.”

Đỗ Tử Đằng đập tay nói: “Được. Đoạn thời gian này, việc luyện đan của cậu do ta an bài, chúng ta cứ luyện Hoàng Nha Đan này đi, nếu về sau, xác suất thành đan của cậu không lên chín phần, thượng phẩm không đến năm phần, thì coi như ta thua, ta sẽ không đề cập đến chuyện tiêu chuẩn hóa nữa, thế nào?”

Cát Lân cười ha ha: “Được!” Kế đó y cười nói: “Ta nói Đỗ Tử Đằng, lần này khẳng định cậu ngã chắc rồi, không phải ta dõng dạc, tạo nghệ của ta trên Hoàng Nha Đan đã được coi là tiêu chuẩn đứng đầu trong Tu chân giới rồi, nói không khách khí, thì dù là các đại sư Đan đạo ở đây, ta cũng không thua bọn họ bao nhiêu! Nhiều năm như vậy ta tinh tiến trên Đan đạo rất nhiều, nhưng Hoàng Nha Đan thì không thể tiến thêm, cậu thế mà nói còn có thể tăng lên được? Dù là các đại năng Đan đạo thì cũng tuyệt đối không thể làm được con số mà cậu nói đâu, ha ha ha ha ha ha……”

Trong mắt y, Đỗ Tử Đằng đã thua chắc rồi, ai ngờ sau khi Đỗ Tử Đằng nghe xong y tự đánh giá, thì không có nửa phần thấp thỏm, trái lại càng vui sướng cười nói: “Như vậy càng tốt.”

Vương Mãn Tài biết rõ uy lực của tiêu chuẩn hóa khi nhìn thấy nụ cười đó thì nhịn không được rùng mình, sau đó dùng một loại ánh mắt thương hại liếc nhìn Cát đại thiếu một cái: Có lẽ vị đại thiếu này không biết rằng, trình độ của y trên Hoàng Nha Đan càng cao, thì sẽ càng thể hiện ra được uy lực của tiêu chuẩn hóa……

Thời gian sau đó, chính là thời gian chuẩn bị Hoàng Nha Thảo.

Thứ này đương nhiên Hội học thuật cũng có gieo trồng, hơn nữa dựa theo tính chất trạng thái của Hoàng Nha Thảo, bồi dưỡng tổng cộng mười ba loại khác nhau, sau khi Đỗ Tử Đằng xác nhận lần lượt, thì luyện đan chính thức bắt đầu.

Đánh cược mà, loại chuyện này chính là hình thức mà quần chúng nhân dân thích nghe ngóng, nghe nói Đỗ Tử Đằng đánh cược với Cát Lân trên chuyện luyện đan, không ít người lập tức thích thú, vậy mà còn có người lặng lẽ thiết lập đặt cược trong bí cảnh.

Mà tỷ lệ ăn cược cũng rất thú vị, Cát Lân là một thắng hai, mà Đỗ Tử Đằng là một thắng ba.

(*Hiểu nôm na là nếu đặt Cát Lân, mà Cát Lân thắng thì người cược sẽ ăn được gấp đôi tiền cược, đặt Đỗ tiểu gia mà Đỗ tiểu gia thắng thì ăn được gấp ba, lỡ bên mình đặt mà thua thì mất hết tiền cho nhà cái, vì vậy ai càng không được coi trọng thì tỷ lệ ăn cược càng lớn.)

Nội dung đánh cược đã sớm được truyền khắp, chín phần xác suất thành đan, năm phần xác suất thượng phẩm, đây quả thực hoang đường!

Cho dù là Hỏa Luyện Tử chân nhân – cự phách Đan đạo trâu bò nhất trong Tu chân giới thì cũng tuyệt đối không thể làm được, hoang đường hơn chính là, bản thân Đỗ Tử Đằng còn không phải luyện đan sư, có lẽ ngay cả lò đan cũng chưa từng chạm qua, vậy mà nói cậu có thể chỉ điểm cho Cát Lân làm được, còn có chuyện nào hoang đường hơn nữa không?

Mọi người đều biết Đỗ Tử Đằng vẽ phù rất lợi hại, nhưng luyện đan, đó chính là một con đường khác trên đại đạo, dù sáng tạo kỳ tích thế nào đi nữa thì cũng không thể sáng tạo như thế.

Tỉ lệ một thắng ba…… có lẽ đã là kết quả sau khi được tăng thêm nhờ uy vọng trong bí cảnh của Đỗ Tử Đằng.

Mà Đỗ Tử Đằng chỉ chậc một tiếng, không bình luận nhiều thêm.

Trong lúc vạn chúng chú mục, nhóm Vương Mãn Tài đã chuẩn bị xong đủ loại Hoàng Nha Thảo tiêu chuẩn, luyện đan bắt đầu.

Lò đầu tiên.

“Đây là Hoàng Nha Thảo cấp bình thường, không có phương hướng tiến hóa rõ ràng, hàm lượng linh khí là 20, chiều dài tám tấc, tỉ lệ ngũ hành đều đều, cơ bản không khác Hoàng Nha Thảo trăm năm bình thường trong Tu chân giới, hiện tại cân lấy năm lạng, Cát công tử, mời đi.”

Cát Lân không nói hai lời, mở lò đan ra đưa linh thực vào, theo linh lực được đưa vào, đan hỏa dần rực lên, lúc phù văn trên lò đan sáng lên, Cát Lân thao túng lò đan lật úp chuyển động, đây được gọi là ‘nhất chuyển’, kế đó tay y biến hóa chỉ quyết, tiếp tục, cứ như thế ba lần. Chỉ thấy trên mặt Cát Lân đầy vẻ nhẹ nhàng tự tại, hiển thị đã quen tay làm nhanh, không bao lâu sau, lúc một luồng linh khí tỏa khắp, Cát Lân quát nhẹ một tiếng, lò đan thoáng nghiêng, xoay tròn một hơi phun ra 13 viên đan dược vàng óng ánh, trong đó bốn viên sáng sủa rực rỡ, rõ ràng là biểu hiện của thượng phẩm.

Trong đám người truyền đến một tiếng reo hò. Trong mười ba viên đã có bốn viên thượng phẩm, đây là điều mà dù trong Tu chân giới cũng không được thấy nhiều.

Cát Lân nhướng mày, vẻ đắc ý hiện rõ trên nét mặt.

Đỗ Tử Đằng thấy linh lực của y vẫn dư thừa, thì không chần chừ nữa: “Nhóm tiếp theo, Hoàng Nha Thảo cấp một, phương hướng tiến hóa là hàm lượng linh khí, hàm lượng linh khí là 40, chiều dài tám tấc, tỉ lệ ngũ hành đều đều, vẫn năm lạng, mời.”

Lò đan dược này vừa được luyện ra, càng khiến chúng nhân kinh ngạc cảm thán, đã ra 33 viên linh đan! Mà trong đó thượng phẩm càng đạt tới tám viên kinh người!

“Nhóm tiếp theo, Hoàng Nha Thảo cấp hai, phương hướng tiến hóa là hàm lượng linh khí, hàm lượng linh khí là 80, chiều dài tám tấc, ngũ hành tỉ lệ đều đều, năm lạng.”

Lò đan dược này còn chưa ra lò đã nổ thành cặn.

Đỗ Tử Đằng lại yêu cầu thêm một phần nữa, vẫn nổ.

Thêm một phần nữa, rốt cuộc cũng thành đan, kết quả đạt tới 80 viên khủng bố, thượng phẩm cũng có tám viên.

80 viên Hoàng Nha Đan đó khiến đông đảo tu sĩ phía dưới nhịn không được khe khẽ nói nhỏ, quả thật quá biến thái rồi, dù là bản thân Cát Lân cũng có chút đắc ý trong lúc thả lỏng, y cũng không ngờ sau khi nổ hai lần rốt cuộc cũng thành công, còn có thể luyện ra được 80 viên.

Mà Đỗ Tử Đằng nói: “Mời Cát đạo hữu nghỉ ngơi một chút, sau đó tiếp tục.”

Cát Lân gật đầu đồng ý, y quả thật có chút mệt mỏi, mà vẻ trầm tư trong ánh mắt Đỗ Tử Đằng chợt lóe rồi biến mất.

Trong những sự an bài sau đó, Hoàng Nha Đan với đủ loại phương hướng tiến hóa kỳ lạ thay phiên ra trận, nhưng bất kể như thế nào, vẫn không nhìn ra được quy luật gì từ số đan dược hoàn thành của Cát Lân. Chúng tu sĩ vây xem cũng đoán không được trong hồ lô Đỗ Tử Đằng đang bán thuốc gì, trực quan phản ánh trong sân đặt cược, tỉ lệ ăn cược của Đỗ Tử Đằng sau khi nhấp nhô dao động một hồi, vẫn duy trì một thắng ba.

Không bao lâu sau, Hoàng Nha Thảo mà Đỗ Tử Đằng lấy ra lại biến thành công thức ban đầu:

“Nhóm tiếp theo, Hoàng Nha Thảo cấp bình thường, phương hướng tiến hóa là hàm lượng linh khí, hàm lượng linh khí là 40, chiều dài tám tấc, tỉ lệ ngũ hành đều đều, vẫn năm lạng.”

Thế này khiến Cát Lân có chút không hiểu ra sao, nhưng bất kể Hoàng Nha Thảo mà Đỗ Tử Đằng đưa cho thay đổi như thế nào, thì y vẫn luyện chế tiếp dựa theo đan phương.

Thẳng đến hơn nửa ngày sau, Đỗ Tử Đằng nói: “Được rồi, có thể rồi.”

Kế đó, cậu kêu người chuẩn bị mười phần Hoàng Nha Thảo giống nhau như đúc, nói với Cát Lân: “Cát thiếu, chúng ta có thể bắt đầu tiến hành kiểm tra đánh cược rồi.”

Cát Lân ngẩn ra, nhanh như vậy, thoạt nhìn mấy loại Hoàng Nha Thảo lung tung rối loạn vừa rồi hoàn toàn không quá giống với trong Tu chân giới, thật không biết chín phần xác suất thành đan và năm phần xác suất thượng phẩm của Đỗ Tử Đằng cần đạt được như thế nào, bởi vì mấy Hoàng Nha Thảo lung tung rối loạn đó, xác suất thành đan của y vừa rồi thế mà chỉ có ba bốn phần, còn chưa đạt tới được ngay cả thành tích ngày thường của y, càng khỏi nói đến chín phần! Còn có linh đan thượng phẩm, vừa rồi ra nhiều lò như thế, nhưng không có một lò nào đạt được năm phần, chẳng lẽ Đỗ Tử Đằng còn có cách gì khác sao?

Quần chúng vây xem phía dưới ong ong thảo luận vang thành một vùng, Hoàng Nha Thảo và kết quả thành đan của Đỗ Tử Đằng trong cả quá trình đều bày ở đằng đó, mỗi người đều biết nội dung đánh cược của cậu và Cát Lân, vầy sao có thể làm được chứ!

Vì thế, tỉ lệ ăn cược của Đỗ Tử Đằng tăng lên điên cuồng cả một đường, từ một thắng ba bị điều thành một thắng bốn, cuối cùng điều đến một thắng năm mới miễn cưỡng ngừng lại!

Trong trận đánh cược không được xem trọng như thế, mười phần Hoàng Nha Thảo giống nhau như đúc được bày trước mặt, Cát Lân đương nhiên sẽ không lắm miệng truy hỏi nữa.

Tới hiện tại, Đỗ Tử Đằng cũng không cần báo thành phần của Hoàng Nha Thảo nữa, Cát Lân trực tiếp luyện chế là được rồi.

Lò thứ nhất, 14 viên thành đan, 6 viên thượng phẩm.

Lò thứ hai, 14 viên thành đan, 7 viên thượng phẩm.

Lò thứ ba, 14 viên thành đan, 8 viên thượng phẩm.

Lò thứ tư, 14 viên thành đan, 9 viên thượng phẩm!!!

…… Trong đám người đã là một mảng biểu cảm trợn mắt há hốc mồm.

Dù là bản thân Cát Lân trong lúc nghỉ ngơi cũng khó có thể tin. Vì sao đan thượng phẩm sẽ nhiều như thế? Làm đan sư, y chỉ nhận thấy được rõ ràng, mấy lò đan này luyện được thuận buồm xuôi gió xưa nay chưa từng có, loại cảm giác đó chính là thoải mái, sung sướng, sảng!

Đan mà y đã từng luyện có thể nói là vô số kể, thế nhưng chưa từng có một lần luyện đan nào giống như hiện tại, dễ dàng hệt như uống nước ăn cơm, giống như hoàn toàn không cần phí tâm thần gì thì một lò đan đã nhẹ nhàng đi ra……

Lò thứ chín, 14 viên thành đan, 10 viên thượng phẩm!

Đám người đã từ một mảng nổ tung đến một mảng lặng im, trong rất nhiều người bọn họ đều cược Cát Lân thắng, tới hiện tại, bọn họ đã có thể xác thực, mình lỗ rồi, thế nhưng, chút tổn thất đó trong lúc chứng kiến kỳ tích ra đời hiện tại thì đã bị mọi người xem nhẹ không để ý đến, đúng vậy, kỳ tích.

Kỳ tích chưa từng có trong Tu chân giới.

Luyện đan, chín phần xác suất thành đan trở lên! Năm phần đan thượng phẩm trở lên! Chưa từng có, chưa từng có, chưa từng có……

Không có luyện đan sư nào có thể nghịch thiên như thế, nhưng hôm nay Cát Lân đã làm được.

Nhưng tất cả mọi người đều biết, nguyên nhân của tất cả việc này cũng không phải nhờ Cát Lân đang cực cực khổ khổ trên đài kia, mà là nhờ tên nhóc đang khoanh tay thản nhiên tự đắc ở một bên, ngay cả luyện đan sư cũng không phải kia!

Tất cả đại năng trên Đan đạo không cách nào làm được, tên nhóc mà ngay cả luyện đan sư cũng không phải đó lại dễ dàng làm được.

Lò đan dược thứ mười vào vòng tam chuyển thì phát ra một thanh âm phốc, một mùi khét tản ra…… Thất bại.

Trong đám người phát ra một tiếng thở dài chưa đã thèm, aiz, chỉ thiếu một lò thì đã thập toàn thập mỹ rồi, thế nhưng, tiếng thở dài này rất nhanh bị tiếng thảo luận hưng phấn thay thế, đánh cược nghe ra vớ vẩn như thế, vậy mà thật sự có người thắng!

Mà Cát Lân trên đài thì càng biết rõ trong lòng…… Lò cuối cùng đó, lò cuối cùng là bởi vì trong lòng y sông cuộn biển gầm, không thể khống chế tốt được lò đan mới nổ! Nếu tâm tình y yên lặng trước sau như một, hoặc tâm cảnh y được tu luyện cao hơn một tầng, thì dựa vào phương pháp của Đỗ Tử Đằng, đây đã là mười phần xác suất thành đan rồi!

Tới giờ khắc này, Cát Lân thở ra một hơi dài, đẩy lò đan ra vái chào đến cùng với Đỗ Tử Đằng: “Đỗ huynh đệ, ta thua, tâm phục khẩu phục!”

Sau đó y đứng dậy vội vàng hỏi: “Cậu làm được thế nào vậy?”

Cát Lân vốn chỉ vì bảo vệ tôn nghiêm của Đan đạo, mới chấp nhận đề xuất trận đánh cược này, y cho rằng suy nghĩ kỳ lạ cái gì mà tiêu chuẩn hóa của Đỗ Tử Đằng chỉ là đang khinh nhờn môn tài nghệ tu chân cổ xưa này, nhưng y không ngờ, kết quả sẽ như thế.

Làm một thành viên của Đan đạo, Cát Lân mong mỏi muốn biết sự huyền bí trong đó, y có dự cảm, nếu y có thể biết được đáp án, Đan đồ của y sẽ hoàn toàn khác biệt.

Mà vô số tu sĩ vây xem phía dưới cũng nín thở nghiêng tai, hết sức chăm chú chờ đáp án có khả năng kinh thiên động địa.

Mà Đỗ tiểu gia lại lần nữa lộ ra nụ cười kia: “Nguyên nhân ha, chính là nhờ ‘tiêu chuẩn hóa’ nha.”

Cát Lân nghẹn một ngụm máu già trong ngực, quần chúng vây xem phía dưới:……

Đỗ tiểu gia chẳng biết xấu hổ nói: “Đã nói hết đáp án cho mọi người rồi đó ~” Sau đó cậu đột nhiên nói với đệ tử Hợp Hoan Tông phụ trách đặt cược phía sau: “Này, chúng ta kiếm lời được bao nhiêu?”

Tĩnh mịch chỉ duy trì trong nháy mắt, Đỗ tiểu gia rất nhanh đã bị cặn đan dược, đá vụn, giày thối bao phủ……

Mà sau đó, nói trắng ra thì đáp án cũng không mới mẻ chút nào.

“Ta đã cẩn thận quan sát cậu luyện đan, cái gọi là tam chuyển, chuyển thứ nhất là loại bỏ tạp chất sơ lược, chuyển thứ hai là chiết xuất tinh luyện, chuyển thứ ba chính là tách đan, tách đan dược thành mấy phần đều đều, đúng không?”

Cát Lân gật đầu, cái gọi là tam chuyển trong luyện đan quả thật như thế, trong đan phương với trình độ cao hơn còn có ngũ chuyển, lục chuyển, trong thủ pháp phức tạp thì còn có việc dùng băng linh khí kích phát đan lực, trong quá trình lại đưa vào linh thực khác để tiến hành điều hòa, tóm lại, phương pháp tam chuyển cơ sở thì đúng thật như thế.

“Mà ta phát hiện, kỳ thật thất bại dễ dàng xảy ra nhất là ở chuyển thứ ba, Hoàng Nha Thảo với hàm lượng 80 linh khí nói cho ta rằng, nguyên nhân rất có thể bởi vì lúc tách đan quá tiêu hao Tinh Khí Thần, đan sư không dễ nắm giữ. Lò 80 viên Hoàng Nha Đan thì cậu tới lò thứ ba mới thành công lần đầu tiên. Bởi vậy, ta đã thí nghiệm ra được điểm khống chế linh khí tốt nhất khi luyện đan của cậu.”

“Về phần đan thượng phẩm, ta quan sát mấy vòng sau đó phát hiện, lúc tách đan, nếu còn có chút tạp chất rất nhỏ trộn lẫn trong đan dịch cuối cùng, thì sẽ ảnh hưởng đến số đan thượng phẩm ra đời, cho nên, chỉ cần khiến tạp chất cuối cùng ít đi, thì tự nhiên đan thượng phẩm sẽ tăng nhiều, việc này có thể làm được bằng hai loại phương pháp, thứ nhất, tăng lên thủ pháp luyện chế của đan sư, bài trừ toàn bộ tạp chất khi chiết xuất, thứ hai, thông qua cải tiến nguyên liệu khiến hàm lượng tạp chất vốn có trong đan dịch hạ thấp.”

“Ta chỉ thông qua một lò Hoàng Nha Thảo được thoáng cải tiến đã kết luận được rằng, phần rễ cỏ sẽ dẫn vào càng nhiều tạp chất, toàn bộ lò Hoàng Nha Thảo cho cậu cuối cùng là đã được loại bỏ phần rễ.”

Cát Lân đã trợn mắt há hốc mồm, điểm khống chế linh khí tốt nhất của y? Bản thân y sao lại không biết……

Rễ Hoàng Nha Thảo ảnh hưởng? Điểm này hoàn toàn không có đan phương nào từng nhắc tới.

Đỗ Tử Đằng dường như nhìn thấu suy nghĩ trong lòng y, khẽ mỉm cười nói: “Đương nhiên, nguyên nhân căn bản nhất khiến ta có thể làm được tất cả điều này, bởi mấy Hoàng Nha Thảo đó đều đã được trải qua tiêu chuẩn hóa, hàm lượng linh khí 40 chính là 40, sẽ không nhiều một chút cũng sẽ không ít một chút, loại bỏ mấy nhân tố không xác định đó, thì sẽ rất dễ dàng xác định được những nhân tố khác ảnh hưởng kết quả.”

“Nhóm Hoàng Nha Đan cuối cùng, trong lòng chính cậu cũng rất rõ ràng đúng không, chẳng lẽ cậu không cảm thấy, đặc biệt thuận tay sao?”

Cát Lân gật mạnh đầu, quả thật là quá thuận tay, y chưa từng có cảm thấy luyện đan dễ dàng như thế, thậm chí y có loại cảm giác rằng, dù không phải y, dù đổi một người khác tới luyện chế, thì cũng có thể đạt được kết quả này rất dễ dàng.

Đỗ Tử Đằng chỉ vào Hoàng Nha Thảo được loại bỏ phần rễ trước mặt bọn họ, nói: “Loại thuận tay này, ngoại trừ bởi vì Hoàng Nha Thảo đã được loại bỏ tạp chất phần rễ, và phân lượng được thiết kế căn cứ theo điểm khống chế linh khí của cậu, thì nguyên nhân quan trọng hơn là, mỗi một phần bọn nó đều chính xác giống nhau như đúc, cậu hoàn toàn không cần hao tâm tốn sức đi điều chỉnh tỉ mỉ, chỉ cần luôn luyện chế dựa theo một phương pháp xác định là được, đương nhiên sẽ rất nhẹ nhàng, dù đổi một người chưa từng học tập luyện đan, chỉ cần cậu dạy thủ pháp của cậu cho người đó, dạy người đó học, thì người đó không cần có quá nhiều kinh nghiệm thất bại, cũng vẫn có thể có chín phần xác suất thành đan, năm phần xác suất thượng phẩm.”

“Cải tiến đan phương hiệu suất cao, đơn giản hóa quy trình luyện đan, hạ thấp yêu cầu luyện đan, đây là uy lực của tiêu chuẩn hóa.”

Buổi nói chuyện này của Đỗ Tử Đằng đã đặt nên cơ sở Đan đạo trong Phá Hiểu bí cảnh, Cát Lân rất nhanh nhiệt tình tập trung tinh thần vào, hơn nữa, dưới sự yêu cầu của Đỗ Tử Đằng, rất nhiều trẻ con Tiên Duyên Trấn, chỉ cần linh căn thỏa mãn được yêu cầu, lanh lợi một chút, thì đều được Cát Lân nạp vào môn hạ.

Mà gia trưởng của mấy đứa trẻ đó đều kinh ngạc phát hiện, hóa ra Cẩu Đản nhà ta cũng là thiên tài luyện đan! Mới học mấy tháng đã có thể luyện ra Hoàng Nha Đan mỗi ngày, hơn nữa cũng có chín phần xác suất thành đan, năm phần xác suất thượng phẩm!

Trong lúc nhất thời, trong Phá Hiểu bí cảnh, “thiên tài luyện đan” đi đầy đất, “luyện đan sư” nhiều đến mức không bằng chó.

Sản xuất linh thực tiêu chuẩn hóa + tác nghiệp luyện đan tiêu chuẩn hóa, khiến phí tổn linh thực bị tiêu hao được hạ thấp xuống mức kinh người, mà xác suất chuyển hóa từ linh thực thành đan dược cũng phát rồ đến mức chưa từng có trong lịch sử Tu chân giới, khiến giá cả của đủ loại đan dược cấp thấp chất lượng tốt trong tức khắc còn rẻ hơn cả đồ ăn nước uống, rẻ tới mức nhóm tu sĩ cấp thấp ăn ra tính kháng thuốc cũng vẫn hào phóng mua mua mua.

Mà bản thân Đỗ Tử Đằng khi vùi đầu vẽ phù thu được tin tức này thì cười hắc hắc, quyết đoán đề bút lần nữa, tin tức theo vật tư khổng lồ tuôn về phía Huyết Bồn Khẩu ở ngoài vạn dặm, mang đến vụ việc bán phá giá lớn nhất trong Tu chân giới.

5 thoughts on “Phá Đạo – Q5 Chương 180

  1. =.= tui thấy bóng dáng của nhà nước Trung Hoa trong đây. Copy nhưng cải tiến chất lượng cao hơn giá thành bằng 1/3 và bán phá giá để lũng loạn thị trường sau đó tiến đến độc quyền 🥹🥹 một trong các sách lược cải tiến từ sách lược độc quyền của tư bản ngày xưa ( tư bản cũ thì kiểu đập tiền để bán lỗ trong thời gian dài ép chết các thằng nhỏ xong còn mình nó thu mua hết và bán độc quyền)

      • Nó là vẫn copy từ đan phương cũ nhưng nâng cấp lên đấy =]] copy ở đây ý ko phải cứ copy từ đối thủ đâu mà từ cái cũ thôi t cũng tính là sao chép xong cải tiến ý

Thích thì dùng: (╬ ̄皿 ̄)凸 ლ(¯ロ¯ლ) (╯‵□′)╯︵┻━┻ ~(‾▿‾~ ) ≧◡≦ \(≧▽≦)/ ≧△≦ ㄟ(≧◇≦)ㄏ (≧ロ≦) (≧◡≦) ╮(╯_╰)╭ o(︶︿︶)o 〒_〒 o(╥﹏╥)o ╭(╯^╰)╮ Σ( ° △ °|||) ♉( ̄▿ ̄)♉ ⊙﹏⊙(*´▽`*) ♥‿♥ ◔_◔ o(>﹏﹏<)o (^з^)-☆ O(∩_∩)O (づ  ̄ ³ ̄)づ~♥