[VHSPK] – Chương 1

Mạt Thế Trọng Sinh Chi Vật Hy Sinh Phản Kích

Chương 1

Trọng sinh? Hay là Trang Chu mộng điệp*?

Tác giả: Nhữ Phu Nhân

Editor: toujifuu

* Ngày xưa có một người tên Trang Chu, ông mơ thấy mình là một con bướm, giấc mơ thực đến nỗi khi tỉnh lại ông không phân biệt được là Trang Chu đã mơ biến thành bướm hay bướm đang mơ biến thành Tranh Chu.

A!!! Tiêu Tử Lăng hét to một tiếng, toàn thân đầm đìa mồ hôi lạnh, trái tim bị xuyên thủng, đau đớn kịch liệt khi bị tang thi xé ăn, khiến thần trí cậu có chút mơ hồ.

Phải chết sao? Tay phải Tiêu Tử Lăng sờ về phía ngực, nơi đó sợ rằng sớm đã thành một lỗ thủng đầy máu. Mảnh vỡ ngọc trụy hộ thân chắc vẫn còn trong đó chứ? Cũng tốt, cho dù ngọc nát, ngọc trụy hộ thân mà cha mẹ để lại cho mình vẫn còn ở đây, vẫn bảo hộ mình, thật giống như cha mẹ chưa bao giờ rời khỏi mình vậy. Tiêu Tử Lăng rõ ràng cảm nhận được trước khi bị xuyên thủng trái tim, ngọc trụy hộ thân bảo hộ trước ngực bị đánh nát đầu tiên, sau đó chính là trái tim mình.

Hử? Xúc cảm trên tay là một vùng bằng phẳng, lúc này Tiêu Tử Lăng mới cảm thấy hình như trên người không đau chút nào, nằm mơ? Mở hai mắt, ánh vào mi mắt là một gian phòng ngủ, đồ dùng trong nhà quen thuộc cùng với bức ảnh gia đình cực lớn kia. . .

Chuyện gì đã xảy ra? Không phải mình đã chết rồi sao? Vì sao tỉnh lại lại về tới nhà trước mạt thế?

Tiêu Tử Lăng ngồi dậy, lắc lắc đầu, muốn lắc đi sự nghi hoặc đầy đầu, giờ mới phát hiện bản thân nằm trên giường, trên người mặc một bộ trang phục vận động, tựa hồ mới tỉnh ngủ.

Kiếm đâu? Sự cảnh giác lâu dài nuôi thành từ khi mạt thế tới nay, khiến Tiêu Tử Lăng trước tiên vươn tay phải tìm kiếm vũ khí của bản thân.

Tay? Màu sắc trắng nõn, da trơn mịn, đây là tay của mình sao? Ở mạt thế túng thiếu tài nguyên nước, túng thiếu thức ăn, khiến da của Tiêu Tử Lăng trở nên vừa đen vừa khô vừa thô ráp, cậu đều đã quên hình dáng vốn có của mình. . . Chuyện gì thế này?

Theo thói quen luồn tay xuống dưới gối, móc ra một chiếc điện thoại di động, chính là Con Ong Nhỏ đời thứ 2 mà trước mạt thế Tiêu Tử Lăng vẫn luôn dùng, lịch trên màn hình là 22 giờ 30 phút ngày 5 tháng 4 năm 2012, hiển thị rõ ràng trước mắt cậu.

Đây là thời điểm mình 24 tuổi trước khi phát sinh mạt thế, còn nhớ rõ tiết Thanh Minh khi đó (thanh minh năm 2012 là ngày 4/4), sau khi tế bái cha mẹ, mình ở nghĩa trang, bi thống khó nhịn uống rượu giải sầu đến say. Tiêu Tử Lăng nghĩ tới đây, thì ngửi thấy một mùi ôi thiu, quả nhiên trên trang phục vận động đang lây dính cặn bã nôn ra sau khi say.

Tiêu Tử Lăng sửng sốt, vô ý thức lau chùi vết bẩn đó, còn chưa chùi mấy cái, ánh mắt từ mê man chuyển thành chấn kinh, đột nhiên nhảy khỏi giường xông về phía phòng rửa mặt, trong gương trước bồn rửa, một gương mặt trơn mịn non nớt, lúc này đang kinh ngạc trừng to mắt nhìn bản thân.

Đây là một khuôn mặt vừa quen thuộc lại có chút xa lạ, gương mặt non nớt thanh xuân tựa hồ chỉ có 15, 16 tuổi, trên khuôn mặt đáng yêu lúc này treo vẻ mặt chấn kinh. Đây không phải là khuôn mặt mà trước mạt thế vẫn luôn khiến mình phiền não, khiến mình luôn xúi quẩy trên con đường tìm việc, vĩnh viễn bị người ta cho là vị thành niên đấy sao?

Đúng vậy, Tiêu Tử Lăng sau khi qua 15 tuổi, mặt của cậu tựa hồ bị thời gian đình trệ, vĩnh viễn là bộ dáng không lớn lên được, khiến cậu phiền não vô cùng. Chẳng qua sau khi mạt thế, vì đói khó nhịn mà ăn thịt mang bệnh độc, trên mặt mọc đầy mủ lở, thiếu thốn nguồn nước cũng khiến cậu biến thành một tiểu tử khô gầy xám tro. Vì vậy, khi cáo biệt tất cả những điều đó, cũng khiến cậu gần như quên mất bộ dáng vốn có của mình.

Thế này là chuyện gì đây? Tiêu Tử Lăng vỗ mặt mình, nỗ lực vỗ tỉnh bản thân.

Trọng sinh?! Hay là Trang Chu mộng điệp?

Tiêu Tử Lăng hồ nghi nhìn bản thân trong gương, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng mịn non nớt kia, cũng đang dùng ánh mắt hồ nghi nhìn mình, một loại cảm giác manh* đến mức tận cùng đập thẳng vào mặt! (*đọc giống từ moe (mô e) tiếng Nhật, tức là dễ thương, đáng yêu) Tiêu Tử Lăng nhịn không được rên một tiếng, trán tránh không được xuất hiện ba cọng hắc tuyến. Chính là vẻ mặt này, khiến mình không có cách nào kiếm việc làm, chỉ có thể ở trong nhà làm tay viết trên mạng, gian nan kiếm bữa cơm ăn.

Chẳng lẽ thực sự có mạt thế? Tiêu Tử Lăng không ‘trứng định’ nổi, sự từng trải 10 năm mạt thế thực sự quá chân thực, cậu không cách nào tưởng tượng đó là nằm mơ, nhưng mạt thế giáng lâm là quá sai lầm, thực sự không cách nào khiến người ta tin tưởng mà.

Đúng rồi, ngọc trụy hộ thân đâu? Từ 3 năm trước khi cha mẹ gặp tai nạn máy bay, bản thân đã đeo ngọc trụy tổ truyền mà cha mẹ đưa cho vào lễ thành niên sinh nhật 16 tuổi, vẫn chưa từng rời khỏi người, vì sao hiện tại hổng có chứ?

Vén áo mình ra, chỗ ngực vốn treo trang sức lúc này trống rỗng. Hử? Đây là cái gì? Tiêu Tử Lăng phát hiện ngực mình có một ấn ký màu xanh nhạt, thận trọng nhận rõ vậy mà là hoa văn hình dạng chỉnh thể của ngọc trụy, chẳng lẽ là dấu ấn bị đè ra khi ngủ? Như vậy ngọc trụy đi đâu rồi?

Tiêu Tử Lăng đưa tay xoa xoa dấu ấn, vậy mà cảm thấy ngực có chút nóng, dựa trên nguyên tắc hiếu kỳ, cậu tiếp tục ma sát ấn ký, cảm giác ấn ký càng ngày càng nóng, ấm áp dào dạt cực kỳ thoải mái, đột nhiên lóa một cái, thoáng hoa mắt, đợi sau khi đường nhìn trở nên rõ ràng, phát hiện bản thân tuyệt không ở trong phòng ngủ, mà tới một địa phương xám mờ mờ, nhìn không rõ được thứ gì.

Tiêu Tử Lăng cảnh giác quan sát xung quanh, không hề phát hiện bất kỳ tiếng vang nào, nơi đây chỉ có sự vắng vẻ, tựa hồ không có bất kỳ thứ gì với vật còn sống nào. Cậu cẩn cẩn thận thận lần mò địa phương này, cảm giác là một hình vuông dài ngắn khoảng chừng 10 mét, độ cao không cách nào biết được, trong một góc còn có chiếc rương nhỏ, Tiêu Tử Lăng nâng rương nhỏ trong tay, bắt đầu suy đoán đây có phải không gian hay không. Thời gian 10 năm ở mạt thế, cậu đã thấy qua đủ loại dị năng, tuy rằng chưa từng thấy qua dị năng không gian, nhưng trong truyền thuyết có, chẳng qua loại dị năng đó quá nghịch thiên, người có dị năng không gian thì bình thường đều cẩn cẩn thận thận ẩn giấu, vì vậy người chân chính thấy được, ít lại càng ít.

Trong lòng Tiêu Tử Lăng có chút lo nghĩ, không biết mình đi ra ngoài bằng cách nào, đang nghĩ ngợi vấn đề này, đột nhiên lại lóa một cái, thoáng hoa mắt, đã về tới phòng ngủ, hơn nữa trong tay đang bưng chiếc rương nhỏ kia.

Tiêu Tử Lăng nhìn rương nhỏ trong tay, kinh hỉ vô cùng, quả nhiên là một không gian, nói như vậy có lẽ thực sự mạt thế sắp tới, mà bản thân quả thực đã trọng sinh.

Kiềm chế tâm tình kích động của bản thân, Tiêu Tử Lăng cẩn cẩn thận thận đặt rương nhỏ lên sàn nhà, dỡ xuống cây giá phơi áo trên sân thượng, lại vào phòng bếp lấy cái chảo sắt dùng để xào rau, rồi trốn ra sau sô pha, lộ đầu ra, một tay cầm cây giá phơi áo, một tay chống chảo sắt, chậm rãi dùng giá phơi áo vạch mạnh rương nhỏ đặt trên mặt đất ra, người rụt lại ra sau sô pha, đội chảo lên đầu, lộ ra hai mắt nhìn chằm chằm rương nhỏ. Sau khi chiếc rương bị mở, bên trong không có thứ gì bay ra. Tiêu Tử Lăng rất có kiên trì, đợi một đoạn thời gian, thấy vẫn không có động tĩnh gì, lúc này mới chậm rãi đội chảo lộ đầu ra. Chỉ thấy rương nhỏ bị mở, bên trong tựa hồ có một quyển sách, còn có một số vật nhỏ, cách quá xa nhìn không rõ lắm.

Được rồi, Tiêu Tử Lăng thực sự có chút quá cẩn thận, điều này cũng không thể trách cậu, mạt thế có đủ thứ, thứ gì cũng có thể xuất hiện, từ trong rương nhỏ bay ra các loại côn trùng biến dị cũng không phải số ít, bao nhiêu người trước đây lơ là sơ suất đã chết trong tay mấy vật nhỏ đó. Thời gian 10 năm, có lẽ thứ khác thì Tiêu Tử Lăng không có gì tiến bộ, nhưng cẩn thận lại đã xâm nhập trong cốt tủy, đây cũng là nguyên nhân mặc dù thực lực cậu nhỏ yếu, nhưng vẫn có thể sinh tồn được 10 năm.

Tiêu Tử Lăng tìm đôi bao tay da mang vào, lúc này mới lấy ra thứ trong chiếc rương, thận trọng lật xem một hồi.

57 thoughts on “[VHSPK] – Chương 1

  1. truyện này cũng hay nè, cư mà nàng dịch một số tên chiêu thức kiểu gì, như kiểu ta đọc trong bản qt là hạo nguyệt nhô lên cao ấy, nó sẽ là cái gì được nhỉ (ta thích chế tên chiêu thức thành hán việt), dịch là hạo nguyệt hướng thiên cho nó hay được không nhỉ, cơ mà ở đây cũng không có từ trời a
    cơ mà thằng cha công kiếp trước( mới đọc mà quên mẹ nó tên rồi ==!) ngựa đực quá, với lại cái kiếp trước nó chả rõ ràng, chả hiểu được đó thực sự là kiếp trước của em hay là kí ức anh nhồi vào đầu em, nếu là thật thì tại sao kí ức đó không có anh ???
    ( cái này gọi là spoil phá đám nè, hí hí)

    • quá spoil rồi, cái chiêu kia là Hạo Nguyệt Đương Không, ta dịch = bản raw nên mấy cái đó dễ lắm yên tâm, ký ức kiếp trước là anh lấy đi của em, sau này mới trả lại, lỡ spoil ta spoil luôn :v cơ mà đừng spoil rõ quá, mập mờ thế này cũng không ảnh hưởng nhiều, dù gì đến cuối truyện mới biết mà, còn lâu lắm.

  2. cơ mà tại sao trong trí nhớ đó không hề có gặp gỡ anh hay là yêu hận tình thù gì đó cho đến lúc em bị người hại chết
    trong trí nhớ của em thì còn chưa bao giờ gặp anh mà chỉ nghe người ta nói thôi, tác giả chả giải thích rõ ràng, cơ mà ta vẫn thắc mắc anh tra kiểu gì mà hại chêt em nó đến nỗi sau hối hận thảm thế, hí hí

  3. Rốt cuộc đã lên dĩa ^^ Cơ mà mấy cái không gian trong những tr khác là không gian có sự sống na? Riêng bộ này thì không jan chỉ chứa được đồ thoai. Ko bít nó có tăng thể tích lên khi tinh thần lực tăng không, chứ nếu chỉ có bấy nhiu thì rất….. ba trấm

  4. đồng cảm vụ mặt búp bê với em nó, tuy ta chưa đến mức non như thế nhưng mặt ta + thể hình nhỏ lùn = không bằng 1 đứa 15 tuổi bên Mẽo, toàn bị bảo tầm 13-18 tuổi… đây đã 25 (╬ ̄皿 ̄)凸 cơ mà quả thật tụi 15 tuổi bên này trông vừa già vừa to gấp đôi mình o(╥﹏╥)o

  5. Tui đang đấu tranh tư tưởng quyết liệt đây, rất rất muốn đọc nhưng không dám đọc, đọc sợ nó hết thì không còn để đọc *lăn lộn* nhưng mà thèm quá nhịn ko được, nhưng nhưng mà mỗi lần kích qua chương lại nghĩ còn đọc tiếp là hết thì lại tiếc nuối TTˆTT

    Tui chỉ là con đói truyện đã lâu, giờ vừa muốn ăn mà lại sợ hết :'(

    Ver nghiêm túc:

    Cám ơn bản đã edit một bộ truyện dài như vậy, mình chỉ vừa đọc chương 1 thôi cũng biết là bạn bỏ rất nhiều công sức cho nó, truyện edit rất tốt. Tks bạn nhiều lắm.

    • Cho mình rút lại câu bản ed tốt đc ko bạn, mình chưa đọc mà cmt nên đánh giá chưa tốt. Không phải mình muốn mỉa mai bạn đâu, nhưng thật tình đọc đến c15 mình thấy còn nhiều sạn lắm, nếu bạn có thời gian thì nên beta lại sẽ tốt hơn.

      Bạn đã bỏ công edit bộ truyện dài như vậy thì mình nghĩ bạn sẽ càng muốn nó hoàn thiện hơn ai hết, rất cám ơn bạn đã edit bộ truyện này và cũng rất xin lỗi nếu làm bạn phiền lòng.

      • công nhận bản ed này ko phải hoàn hải vô khuyết, những chương đầu là những chương làm quen với văn phong tác giả, mình ngồi đọc lại cũng thấy lận cận, có beta lại nhưng ko sửa lại trên bản post đâu, cơ mà mình thấy bản post đủ để mọi ng đọc rồi, ko phải mình tự tin thái quá nhưng nếu bạn còn chê nó nữa thì mình nghĩ ko còn mấy nhà vừa lòng bạn đc nữa đâu, cuối cùng là cảm ơn vì đã góp ý

  6. Lâu rùi mới vào nhà nàng,gần đây hay đọc mạt thế tìm tìm thì tìm ra nhà nàng ヾ(*´∀`*)ノ, vui quá sá,lại 1 bộ mạt thế hay,anh công chắc bá đạo lạnh lùng nhở,thích mấy anh công nhà nàng ghê á,mà đọc bằng đt thiệt đau mắt (*´>д<),

  7. Bạn Toujifuu ơi cho mình hỏi xíu được ko? có đoạn này mình ko hiểu hỏi lại cho chắc chút, vậy là không gian 10m của TTL ấy có thể đựng tối đa là 999 container hay là 1m thì chứa được 999 container ?
    .
    .
    P/S: mình hỏi ngu quá nhưng thật sự là ko hiểu khúc này, sorry nếu bạn thấy phiền nha.btw mình cực thích bộ này luôn thank bạn đã edit (づ  ̄ ³ ̄)づ~♥.

  8. Σ( ° △ °|||) Nhà của nàng bị gọi lên đền rồi á. Link : https://www.facebook.com/hashtag/dbid0260?source=feed_text&story_id=1665588797016434 =v= bản edit của nhà nàng thế này là quá hay rồi, vậy mà có người còn nói nó giống QT =v= ta cũng tải bản QT của nhà hạ nguyệt thấy nó tuy dễ hiểu hơn mấy bản QT khác nhưng nó vẫn là QT có nhiều chỗ vẫn tối nghĩa, mà bản edit nhà nàng ta đọc từ năm trước con mới vào nghề mà còn hiểu nó nói gì =v= vậy mà có người còn chê. Sạn thì chỉ ra, chứ nói chung chung đéo đứa nào biết sạn chỗ nào :v nếu thấy không thích bản edit thì nhảy qua QT lun đi edit miễn phí mà còn thị phi cỡ này =_=

  9. “* Ngày xưa có một người tên Trang Chu, ông mơ thấy mình là một con bướm, giấc mơ thực đến nỗi khi tỉnh lại ông không phân biệt được là Trang Chu đã mơ biến thành bướm hay bướm đang mơ biến thành Tranh Chu.”
    Ohhhh tui hồi xưa đã đọc rồi, và đọc lại mới ngấm mấy câu này. Rốt cuộc đâu mới là thực tại, tác giả cũng thích hack não ghê

Thích thì dùng: (╬ ̄皿 ̄)凸 ლ(¯ロ¯ლ) (╯‵□′)╯︵┻━┻ ~(‾▿‾~ ) ≧◡≦ \(≧▽≦)/ ≧△≦ ㄟ(≧◇≦)ㄏ (≧ロ≦) (≧◡≦) ╮(╯_╰)╭ o(︶︿︶)o 〒_〒 o(╥﹏╥)o ╭(╯^╰)╮ Σ( ° △ °|||) ♉( ̄▿ ̄)♉ ⊙﹏⊙(*´▽`*) ♥‿♥ ◔_◔ o(>﹏﹏<)o (^з^)-☆ O(∩_∩)O (づ  ̄ ³ ̄)づ~♥